"Cháu giỏi mà, chuyện kia ông nhất định phải giúp cháu nhé."
Sương Kha vẻ mặt không vui nhìn Trạch Hoắc Hàn đứng cạnh cửa sổ, không ngừng nói chuyện điện thoại, từ khi biết cô mang thai anh trở nên cao hứng gọi điện khoe khoang khắp nơi, bạn gái mang bầu đáng vui lắm sao? Chuyện xấu hổ này không giấu đi thì thôi còn mang ra bàn luận trước bàn dân thiên hạ.
Sương Kha nhịn không nổi lên tiếng: "Hoắc Hàn anh vẫn còn tiếp tục à? Em không biết anh nhiều bạn bè đến vậy."
"Anh kích động quá, muốn chia sẻ niềm vui này."
Trạch Hoắc Hàn nghe ra được giọng khó chịu trong lời nói của Sương Kha, nhoẻn miệng cười đi tới gần ngồi xuống bên cạnh, cầm lấy bàn tay cô đưa lên miệng hôn nhẹ.
Sương Kha lườm Trạch Hoắc Hàn: "Nhiều khi que thử thai không chính xác, nhỡ kiểm tra ra không phải sẽ rất xấu hổ đấy."
Nhiều người đẻ rồi mọi người mới biết, đây đứa nhỏ còn chưa rõ bao tuần anh ấy đã mang đi nói khắp nơi rồi, hơn nữa tới thuốc tránh thai còn có thể giả được thì que thử thai lại có thể bỏ qua sao.
Ngộ nhỡ chỉ là hiểu lầm, da mặt anh dày không sao, nhưng cô sẽ ngại chết mất.
"Sao có thể thế được, anh chắc chắn trong đây là kết tinh tình yêu của chúng ta." Trạch Hoắc Hàn đặt tay vào bụng Sương Kha xoa nhẹ, anh tin mình rất khỏe mạnh, đánh trận nào thắng trận ấy, không có mấy cái thứ vớ vẩn kia con bọn họ giờ biết chạy rồi.
"Đi thôi, anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra." Thấy Sương Kha không nói gì, Trạch Hoắc Hàn ôm eo cô đứng lên.
Khoảng hai giờ sau, Sương Kha cầm hình chụp siêu âm trên tay ngây ngốc đưa tay chạm vào chấm nhỏ.
"Con chúng ta sau này lớn lên, nhất định sẽ giống như bố nó vạn người mê." Trạch Hoắc Hàn ghét sát đầu nhìn vào tấm hình, vui vẻ tự luyến.
Sương Kha nhăn mặt, đứa nhỏ mới được vài tuần tuổi, mà bố nó đã đặt cho cái áp lực trên vai lớn như vậy rồi, cái gì mà vạn người mê chứ? Nhiều phụ nữ vây quanh chưa hẳn đã tốt, lần đầu bọn họ gặp nhau không phải anh suýt nữa bị người ta giăng bẫy sao? Vì một vài lý do nào đó buộc bản thân kết hôn với người mình không yêu thì còn gì là cuộc sống nữa.
"Sương Kha em đi từ từ thôi." Thấy Sương Kha tự mình đi nhanh về phía trước, Trạch Hoắc Hàn sợ hãi đuổi theo đỡ cô, nhỏ giọng trách móc.
"Em tự đi được...Hoắc Hàn em mới mang thai đấy." Sương Kha muốn tự mình đi, nhưng người đàn ông này có phải đang làm quá không? Đỡ cái gì chứ nhỏ như vậy không tự đi được, vài tháng nữa chắc cô chỉ ngồi trên giường mất.
"Cẩn thận viên đá, Sương Kha đi chỗ này." Lời nói của Sương Kha dường như chẳng lọt tay người lần đầu được làm cha này chút nào, Trạch Hoắc Hàn dùng chân đẩy viên đá nhỏ ra phía khác, mới để cô đi qua.
Cô dở khóc dở cười, bị Trạch Hoắc Hàn lôi lôi kéo kéo đáng ra từ cửa chính bệnh viện ra bãi đỗ xe chỉ mất có năm phút, thành ra gần nửa tiếng mới tới nơi.
Cô dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, cắn môi liếc người đang hớn hở ở vị trí lái xe.
Trạch Hoắc Hàn âm thầm suy tính, hiện giờ bọn họ con cũng đã có rồi, anh muốn tháng sau tổ chức hôn lễ luôn, bụng càng lớn sẽ càng làm cô mệt mỏi.
Còn về phía mẹ anh giờ có phản đối cũng vô nghĩa, anh tin ông nội có thể khiến bà thay đổi thái độ.
Đưa Sương Kha đến trước cửa nhà, Trạch Hoắc Hàn hôn lên miệng cô, dịu dàng nói: "Em vào nhà nghỉ ngơi đi, xong việc anh tới."
Nhìn cô đi vào trong nhà anh mới yên tâm rời đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng, truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng , đọc truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng chương mới