Một bước chân trắng toát vừa chạm xuống sàn lập tức tỏa ra những đợt sóng nhẹ nhàng.
Đôi chân trần xoay hai vòng liền tạo ra những làn sóng gợn lăn tăn nhẹ nhàng.
Đôi chân ấy không ngừng nhảy xuống trên mặt sàn, tà váy trắng mỏng manh tinh khiết khẽ bay bay theo.
Một bàn tay thon dài đưa xuống, lọn tóc dài rũ xuống trước mặt Ciana.
Cô lờ mờ nhìn lên là một gương mặt trong sáng thuần khiết với đôi mắt đen láy.
Người con gái đó chỉ mặc một chiếc đầm trắng mỏng, gương mặt có chút trẻ con tinh nghịch.
Ciana khẽ đưa tay ra, nhưng bàn tay cô đã nhuốm đầy máu, cô bỗng khựng lại.
Lúc này thân thể cô rất nặng nề, cơn đau truyền khắp nơi trong cơ thể khiến cô khó thở.
Cô thu tay lại, cô không muốn vấy bẩn cô bé kia.
Cô bé kia nở nụ cười sau đó tiếp tục nhảy múa trước mặt Ciana, những động tác cực kì thanh thoát, nhanh nhẹn.
Cô bé đưa chân lên sau đó xoay người vòng vòng như một chú chim thiên nga đang đắm chìm vào bài hát.
Ciana gượng người đứng dậy, nhưng hai chân cô bị xiềng xích bởi những mảnh thủy tinh khiến cô không thể nào rời đi được.
Hình ảnh dưới sàn phản chiếu lại, một bên là hình ảnh thuần khiết, một bên là hình ảnh bị nhuốm màu đỏ của máu.
- Tại sao lại không thể đến gần tôi!
Cô bé đó không nhảy múa nữa, mà đứng chắp tay sau lưng đưa đôi mắt to tròn nhìn Ciana.
Ciana rũ mắt sau đó nhìn vào cô bé không nói gì, cô cũng chả biết làm sao.
Cô bé đưa tay thổi một làn hơi vào bàn tay những ánh sáng lăn tăn từ bàn tay rơi xuống sàn sau đó không ngừng lan ra.
Ciana đứng nhìn mọi thứ biến đổi, cả khu liền biến thành một khu vườn địa đàng với những thảm cỏ mộng mơ, một cái cây cao màu trắng khác bọt ở ngay trước mặt Ciana.
Cô bé đó cười phá lên với những tinh linh nhỏ bay bay.
Ciana cũng muốn chạm đến nhưng chỉ riêng chỗ cô đứng đã bị bao vây bởi những mảnh thủy tinh, máu không ngừng rỉ ra đau đớn làm cô bừng tỉnh.
Cô bé ngưng đùa giỡn liền nhìn vào Ciana.
- Tôi là nữ thần ước, đây chính là cây điều ước mà mọi người vẫn luôn tìm kiếm.
Ciana há hốc mồm nhìn vào cái cây trắng trước mắt.
Đây chính là cây điều ước ư? Thật đẹp làm sao.
- Cậu tận mắt chứng kiến được là đã may mắn lắm rồi, nhưng mà,...!cậu không được ban điều ước, vì cậu không xứng!
Ciana nhìn cô ấy.
- Tôi không xứng sao?
- Đúng vậy! Cậu không xứng! Nhìn lại thâm tâm cậu đi!
Nữ thần ước vung tay khiến Ciana đau đớn la hét lên, trước mắt cô hiện lại hình ảnh bản thân hồi nhỏ.
Hồi nhỏ có dịp được đi vào thị trấn cô đã chứng kiến cảnh diễu hành của công chúa.
Công chúa kiêu sa với đôi mắt màu xanh cùng mái tóc vàng óng ả, mặc trên người là bộ trang phục màu hồng phấn với những hạt bụi lấp lánh xung quanh.
Ciana lúc đấy là một cô bé nhỏ xíu đứng bên đường đưa đôi mắt ngưỡng mộ nhìn về phía cô ấy.
Ciana trưởng thành nhìn vào đôi mắt ao ước được làm công chúa thì bị chạnh lòng.
Cảnh lại chuyển đổi, Ciana bị bắt nạt bởi những đứa trẻ trong thị trấn.
Cô bé đã khóc òa lên nhưng một tên đã ném đá vào đàu cô bé.
- Mẹ tao bảo phù thủy không được khóc! Vì tụi mày không xứng được rơi nước mắt, nếu có rơi thì chắc chắn là giả bộ!
Cô bé Ciana bỗng im bặt, nhưng nước mắt uất ức vẫn không ngừng chảy xuống.
Cảnh lại chuyển, cô bé Ciana về nhà đã làm rùm ben lên không ngừng đưa tay xé những bộ đồ màu đen mà dì Melanie đã may cho cô, không ngừng ném những đôi giày mà mẹ cô đã cất công may.
Ciana trưởng thành muốn chạy đến ngăn lại nhưng bàn chân bị xiềng lại bởi những mảnh vỡ hoàn toàn không thể nhúc nhích.
- Tại sao con không phải là công chúa? Hức...!con cũng muốn được khóc, được mọi người công nhận, được mọi người yêu thương.
Huhu...dựa vào đâu...!con khóc thì bảo con giả bộ, huhu...!con muốn làm công chúa, con không muốn làm phù thủy! Tại sao...huhu tại sao con lại là phù thủy chứ!
Ciana trưởng thành đau đớn chết lặng với những lời nói đó.
Bản thân cô lại chảy về một cảnh khác, lễ hội giáng sinh khi chứng kiến hình ảnh chơi đùa của Zane với Vera, trong lòng cô ganh tỵ biết bao nhiêu, đôi mắt cô cô đơn lạnh lẽo chỉ biết đứng nhìn họ vui vẻ hạnh phúc.
Ciana lại được đưa về thực tại, cô im lặng nhìn bàn chân bị nát bấy bởi những mảnh thủy tinh.
Nữ thần ước ngồi xuống ngước nhìn gương mặt Ciana nói.
- Cậu không thuần khiết! Nên cậu không được ước!
- Tôi cũng không có ý định ước!
Nữ thần ước ngạc nhiên mở to mắt nhìn cô ấy.
Ai cũng mong muốn được ước tại sao cô ấy lại không muốn, điều này khiến nữ thần có chút mất mặt.
Ciana nói.
- Trong hoàn cảnh, bị bất công từ đầu đến chân, tại sao không thể ghen tỵ! Tôi cũng là người bình thường, chứ đâu phải thần mà không biết ghen! Cậu không được đối xử công bằng, cậu không được khóc, cậu làm cái gì cũng bị người khác dè bỉu không công nhận, cậu có nản không?
Nữ thần lặng người không nói.
Ciana đưa đôi tay đầy máu lên.
- Tôi chỉ có nhiu đây thôi, đôi bàn tay này! Tôi sẽ dùng chính nó để bảo vệ những người tôi yêu thương! Tôi không mong chờ vào điều ước! Những bất công tôi chịu phải đã khiến tôi nhận ra rằng! Bản thân tôi chỉ có thể tự mình dành lấy.
Nữ thần đưa đôi mắt long lanh khẽ mỉm cười nhìn cô, xiềng xích dưới chân Ciana đã dần dần biến mất.
Nữ thần không nói gì chỉ mỉm cười sau đó lại nhảy múa tiếp tục.
Hình như nữ thần đã lĩnh hội được gì đó, nữ thần rất vui vẻ, suốt ngàn năm gìn giữ cây điều ước để không kẻ nào xâm phạm được, nhưng hôm nay một người đã có thể gặp được nhưng lại không muốn ước điều gì.
Nữ thần đã nhìn trúng Ciana rồi, cô nàng dùng thân thể bé nhỏ không ngừng nhảy múa, những ánh sáng cứ liên tục tiếp vào người Ciana.
Ciana đã không còn đau đớn nữa, cô đưa mắt nhìn nữ thần.
Chỉ thấy nữ thần đưa ngón tay lên miệng thổi sau đó Ciana rơi vào khoảng đen tối.
- Ciana! Con yêu!
Ciana lờ mờ mở mắt ra, đôi mắt chầm chậm chớp lấy vài cái để thích nghi ánh sáng.
Cô khẽ đưa mắt nhìn thấy gương mặt lo lắng của cha và mẹ.
- Cha...mẹ!
Silas nở nụ cười đầu tiên khi đến cung điện.
Bạn đang đọc bộ truyện Sứ Mệnh Phù Thủy tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sứ Mệnh Phù Thủy, truyện Sứ Mệnh Phù Thủy , đọc truyện Sứ Mệnh Phù Thủy full , Sứ Mệnh Phù Thủy full , Sứ Mệnh Phù Thủy chương mới