Hạo Đô Minh Nguyên là khu dân cư của người giàu nổi tiếng ở Tuyên Thành.
Bên trong có rất nhiều biệt thự tư nhân xa hoa, sắc mặt người đứng đầu Hưng Nghĩa Các Lâm Trung Hổ xanh mét, không nói lời nào.
Thậm chí người đàn ông cao lớn để tóc húi cua đứng bên cạnh còn không dám thở mạnh.
Lát sau.
"Người của phòng pháp vụ còn chưa thả thiếu ra hay sao?"
Giọng nói của Lâm Trung Hổ rất trầm, sự tức giận hoàn toàn lộ rõ.
Con hắn ta bị người khác đánh gãy chân mà còn bị người củ phòng pháp vụ bắt đi, chuyện này không phải chỉ là sự khiêu khích mà còn sỉ nhục!
Từ khi nào ba chữ "Hưng Nghĩa Các" đã không còn đủ sức trấn áp tại Tuyên Thành?
Bây giờ bọn họ đang muốn chống đối hắn ta à?
"Lão gia, phòng pháp vụ sống chết không chịu thả người."
Người đàn ông tóc húi cua cẩn thận trả lời.
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Trung Hổ càng nghiêm túc hơn.
Dẫu sao hắn ta cũng là một trong mười doanh nhân đứng đầu Tuyên Thành, theo lý mà nói, trước khi có chứng cứ xác thực thì phòng pháp vụ sẽ không lật bài ngửa với hắn ta.
"Liên hệ với phó thành chủ Tống cho tôi."
Lâm Trung Hổ chợt cảm giác được nguy hiểm.
Người đàn ông tóc húi cua nhanh chóng lấy điện thoại ra, mở danh bạ tìm số điện thoại rồi đưa tới trước mặt Lâm Trung Hổ.
"Nếu ông muốn tôi giúp ông cứu con trai ông ra ngoài thì tôi khuyên ông nên từ bỏ suy nghĩ này đi."
Điện thoại vừa kết nối, một giọng nói trầm thấp mang theo ý tứ cảnh cáo vang lên.
Bạn đang đọc bộ truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi, truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi , đọc truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi full , Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi full , Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi chương mới