“Diệp Thần.” Ninh Mãn Thành nhíu mày.
Diệp Thần nhìn đối phương một cái nói: “Lế nào anh không biết người chết là lớn nhất à? Hay là người nhà họ Ninh các anh đều không có giáo dục?”
“Mày nói cái gì?” Giọng điệu Ninh Mãn Thành lạnh lão.
Diệp Thần cười lạnh: “Tôi nói sai à?”
Thấy đối phương đối chọi gay gắt với mình, Ninh Mãn Thành không khỏi tiến lên thấp giọng nói bên tai Diệp Thần: “Mày phải biết Lý Trạch Vũ từng ức hiếp chị mày đó.”
Diệp Thần hừ một tiếng nói: “Liên quan gì đến anh.”
Chuyện của Lý Trạch Vũ và Diệp Khuynh Thành đã sớm lật trời, quan hệ hai nhà đã tốt đẹp trở lại nhờ sự hợp tác khoa học kỹ thuật Vân Dương.
Ninh Mãn Thành trước mắt muốn dùng chuyện xưa để châm ngòi ly gián, không thể nghỉ ngờ chính là trò cười.
“Hừ.” Ninh Mãn Thành quay người muốn rời đi, dù sao mục đích của gã hôm nấy đã đạt được.
Nhưng mà lại bị hai bóng người ngăn cản. “Các người muốn làm gì?” “Đánh anh.”
“Đúng, đánh anh.” Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong nói xong thì gần như cùng ra tay.
“Âm ầm.” “Ui¡ da..” Tiếng đánh đấm và tiếng kêu r3n cùng vang lên.
Nhưng trong chớp mắt, Ninh Mãn Thành vốn ăn mặc chỉnh tề đã mặt mũi bầm dập.
Nếu như không phải lo lắng chuyện hôm nay, Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong rất có thể đã hạ sát thủ rồi.
Dù sao cũng lớn lên cùng Lý Trạch Vũ, sớm đã dưỡng thành tính cách không sợ trời không sợ đất.
“Cung chủ Tiêu Dung Cung đến.” “Chưởng giáo Đạo Môn đến.” “Phương trượng Thiền Lâm Tự đến.” “Chưởng môn phái Nga Mi đến.”
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn lại, chỉ thấy một đám nhân sĩ võ lâm lần lượt tiến vào trong phủ.
Mười chưởng môn môn phái đều đã tới, đặc biệt là chưởng môn đứng đầu ba đại thánh địa bao gồm cả Tiêu Dao Cung cũng đích thân tới, khiến quyền quý bốn phía cũng cảm thấy chấn động không gì sánh nổi.
“Thật không ngờ mặt mũi cậu chủ nhà họ Lý lớn như vậy?”
“Haizz, đáng tiếc tên kia chết trẻ...”
Rất nhiều quyền quý châu đầu ghé tai.
Ninh Mãn Thành bị đánh một trận, đứng dậy chỉ về phía hai người Cẩu Phú Quý: “Bọn bây chờ đó cho tao.”
Nói xong thì tăng tốc bước chân muốn trốn.
“Dừng lại.” Ngọc Phượng Hoàng ra lệnh một tiếng, Bạch Tố Y lập tức đứng ra ngăn cản trước mặt Ninh Mãn Thành.
Đạo nhân Thanh Phong nháy mắt với con trai mình một cái, mặc dù Trương Bách Khâm không tình nguyện, nhưng vẫn cùng Bạch Tố Y ngăn cản Ninh Mãn Thành.
Bạn đang đọc bộ truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi, truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi , đọc truyện Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi full , Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi full , Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi chương mới