Mạc Thiên Hằng cười cười, nói:
-“Anh chỉ là không hy vọng ông phản đối chúng ta ở bên nhau!”
Lý do của anh thực đầy đủ, bất luận cái gì một người cha như Trần Hải vậy đều sẽ không hy vọng con gái của mình gả cho một Đại lão bản, bởi vì luôn luôn cảm thấy kẻ có tiền chính là hoa hoa công tử.
Diệp Tiêu há miệng thở dốc, chưa nói cái gì.
-“Diệp Tiêu, anh hy vọng em biết được, anh đối với em là nghiêm túc!”
Anh thu lại ánh mắt, yên lặng nhìn người trước mặt, Diệp Tiêu thật xinh đẹp, nhưng ở trong những cô gái nhỏ anh đã từng gặp qua lại không phải là cô gái bộ dáng đẹp nhất.
Duy nhất bất đồng chính là, anh thế nhưng có thể ở trong mắt cô thấy được tin tức mà chính mình không tưởng tượng ra.
Cô không tham lam, cũng không ham tiền của anh, duy nhất muốn chính là trả thù Diệp Vũ, đây là anh chưa bao giờ nhìn thấy qua loại ý tưởng như vậy.
-“Trước tiên đi tắm rửa đi, Dương Thành Hải buổi tối hôm nay sợ là sẽ ở dưới lầu đợi một buổi tối, em sớm đi ngủ chút đi, phòng của anh liền ở kế bên, có việc cứ gõ cửa!”
Anh đứng dậy, mỗi câu nói, đều phát đến nội tâm làm Diệp Tiêu bội phục người nam nhân này, anh đích xác nói được thì làm được.
Chính là, ở cái nháy mắt anh xoay người rời đi kia, cô thế nhưng có chút mất mát.
Mạc Thiên Hằng nhẹ nhàng mà vì cô đóng lại cửa phòng, trong phòng trống rỗng, bố trí hoa lệ, chính là lại có loại quạnh quẽ nói không nên lời.
Càng làm cho Diệp Tiêu nghĩ không rõ chính là, Mạc Thiên Hằng một nam nhân cao cao tại thượng như vậy, bên trong biệt thự thế nhưng cũng chỉ có một mình anh.
Thậm chí ngay cả một người hầu đều không có.
Nhưng mà, một đêm này cô lại mất ngủ.
Hôm sau thời điểm tỉnh lại, Mạc Thiên Hằng đã làm xong bữa sáng, chờ cô.
-“Anh còn biết nấu ăn à?”
Cô yên lặng nhìn đồ ăn trên bàn, chần chờ, sau đó cười cười.
Mạc Thiên Hằng mị mị một đôi mắt tuấn tú, ánh mắt lại xuyên thấu qua cửa sổ sát đất nhìn phía Dương Thành Hải đứng ở bên ngoài, Diệp Tiêu nao nao, không nghĩ tới anh thế nhưng thật sự để cho người khác đứng ở bên ngoài một buổi tối.
-“Nhanh ăn đi, em đã chính thức trở thành diễn viên hợp đồng của Duệ Vũ, hôm nay đi công ty an bài một chút, không có gì bất ngờ xảy ra buổi chiều là có thể thử kính!”
Ngón tay thon dài của Mạc Thiên Hằng cầm chiếc đũa, giọng nói bình tĩnh.
Mãi cho đến thời điểm ra cửa, Diệp Tiêu đều có chút thất thần, cô thật sự cảm thấy chính mình ký hợp đồng với Duệ Vũ không thể thiếu hỗ trợ của Mạc Thiên Hằng, nhưng người nam nhân này lại bất động thanh sắc như vậy.
-“Mạc…… Mạc tiên sinh……”
Mới vừa đi ra cửa, Dương Thành Hải lần thứ hai đón đường đi lên, Mạc Thiên Hằng dừng lại bước chân, nhìn nhìn Diệp Tiêu, nói:
-“Em lên xe trước, anh một hồi sẽ tới, anh cho người chuẩn bị áo khoác cho em, em nhớ rõ phải mặc vào!”
Đơn giản một câu dặn dò, anh mới lại đút tay vào túi lẳng lặng mà nhìn Dương Thành Hải.
-“Dương tiên sinh đưa cho tôi kế hoạch dự án, tựa hồ không có chỗ nào đặc biệt!” Mạc Thiên Hằng nhìn ông, cười lạnh.
Một người có thể làm cho Diệp Tiêu sợ hãi như vậy, ở anh xem ra, lại không hề có chỗ đáng khen.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh, truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh , đọc truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh chương mới