-“Diệp Tiêu, ngươi nói rõ ràng cho ta, mấy tấm ảnh đó có phải do ngươi phát hay không!”
Diệp Vũ giương cổ họng rống lên, Diệp Tiêu bất mãn nhíu nhíu mày, buông tha cho ý nghĩ mở miệng nói chuyện.
-“Phải thì như thế nào, không phải lại như thế nào, Diệp tiểu thư đây là có tật giật mình à?”
Đúng lúc này, giọng nói hùng hậu của Mạc Thiên Hằng từ phía sau truyền đến.
Chỉ thấy nam nhân động tác tao nhã đứng ở trên thang lầu, hai tay đút ở trong túi quần, trong ngôn ngữ mang theo vài phần trào phúng.
Ánh mắt Diệp Khải âm trầm, hôm kia đích xác nghe phụ thân nhắc tới qua sự tình Diệp Tiêu cùng Mạc Thiên Hằng, mà nếu quả không phải tận mắt nhìn thấy, lại có ai sẽ tin tưởng đây?
Tư cập như vậy, mày liền càng thêm nhăn lại.
Mạc Thiên Hằng khai triển bước chân thon dài, từng bước một đi đến bên cạnh Diệp Tiêu, theo sau, động tác tao nhã kéo cô vào trong lòng che chở.
-“Mạc tiên sinh?”
Diệp khải rốt cục không thể tin đã mở miệng.
Anh không hiểu rõ kết quả Diệp Tiêu có loại ma lực gì, có thể làm cho Mạc Thiên Hằng của S thị vạn người chú ý thay cô nói chuyện.
-“Diệp tiên sinh, em của tiên sinh khắp nơi khó xử vị hôn thê của tôi, tôi đã cảnh cáo cô ta nhiều lần, xem ra, lời nói của tôi là bị cô ta xem thành gió thoảng bên tai?”
Mạc Thiên Hằng lời nói sắc bén mà ánh mắt lại lạnh như băng cơ hồ xuyên thấu qua Diệp Khải.
Thử hỏi, S thị to như vậy, có mấy người dám đối với lời nói của Mạc Thiên Hằng ngoảnh mặt làm ngơ?
Cả trái tim Diệp khải đều thắt lại, Mạc Thiên Hằng tuyệt đối có năng lực nắm giữ sống chết của tập đoàn Diệp thị.
Thời điểm Mạc Thiên Hằng cúi đầu, trùng hợp chống lại khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng hồng của Diệp Tiêu, nam nhân hơi hơi nhíu nhíu mày, bất quá anh mới rời đi một lát, thế nhưng còn có người không biết phân biệt đã đả thương nàng như vậy.
Diệp khải thật cẩn thận mở miệng.
-“Mạc tiên sinh, có khả năng là ngài đang hiểu lầm, Diệp Tiêu là em gái của tôi, làm sao có thể là vị hôn thê của ngài......”
-“Vậy ý của Diệp tiên sinh là, Mạc Thiên Hằng tôi đã mờ mắt ngay cả vị hôn thê của chính mình cũng không nhận được?”
Thanh âm Mạc Thiên Hằng lạnh như băng cơ hồ làm cho cả biệt thự họ Cảnh đều chấn động.
Diệp Tiêu tựa vào trong lòng anh, chỉ cảm thấy chất liệu tây trang của Mạc Thiên Hằng man mát lành lạnh, cảm giác cực kỳ thoải mái.
Cả người cô gái nhỏ lệch vào trong lòng anh, Mạc Thiên Hằng tránh không được nuốt nuốt nước miếng, làm cho hầu kết cao thấp lăn lộn, gợi cảm vô cùng.
Nếu không phải lúc này anh đang ôm Diệp Tiêu, chỉ sợ đã có mấy cô gái tiến đến ngã vào lòng anh.
-“Tôi......!Tôi......!Mạc tiên sinh, tôi không phải có ý đó!”
Diệp Khải ấp úng trả lời, phải biết rằng, Diệp thị nếu muốn đưa ra thị trường, còn phải dựa vào Mạc Thiên Hằng.
-“Anh!”
Diệp Vũ quá tức giận, nguyên bản giọng nói chói tai lại cao thêm vài đề-xi-ben.
-“Em câm miệng cho anh!”
Ánh mắt Diệp Khải u ám, mở miệng trách cứ Diệp Vũ, nhưng Diệp Vũ lại muốn chết, chỉ vào mũi Diệp Tiêu nói:
-“Anh, nếu không phải là tiện nhân này, em cũng sẽ không.....”
-“Diệp tiểu thư, mời cô tự trọng!”
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh, truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh , đọc truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh chương mới