Cuối cùng, Diệp Tiêu vẫn là nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu, nước mũi cùng nước mắt, đều không hề ngừng mà cọ ở tại trên áo sơmi màu trắng sạch sẽ của Mạc Thiên Hằng, nhưng nam nhân này cũng không có một chút ghét bỏ.
-“Tốt rồi, nơi này không còn chuyện gì nữa, mọi người giải tán đi!”
Anh một tay nhẹ nhàng mà vỗ lưng Diệp Tiêu, vừa mở miệng tự nhiên nói về phía vài người đứng ở cửa.
Mặc dù có không ít người cực không tình nguyện, nhưng mà, Mạc Thiên Hằng đứng ở trước mắt, một cỗ khí độ bễ nghễ thiên hạ kia làm cho bọn họ không dám nhiều lời, không lâu sau đó, mọi người đã bỏ đi không sai biệt lắm.
Diệp Tiêu nhẹ nhàng mà đẩy Mạc Thiên Hằng ra, thừa dịp lúc người khác không chú ý, nhẹ nhàng mà lau nước mắt ở trong hốc mắt sắp chảy ra.
-“Thím Trương, cám ơn thím!”
Trong thanh âm của cô vẫn còn mang theo vài phần nức nở, thím Trương lắc lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Diệp Tiêu.
-“Con nha, đã sớm từng nói với con, đừng trà trộn trong cái vòng giải trí, gặp phải người không nên dây vào?”
Thời điểm thím Trương lải nhải, hai người lại cũng chưa phát hiện, Mạc Thiên Hằng đã xoay người đi tới cửa phòng cháy ở cuối hành lang dài.
-“Giang Ngọc, cô muốn làm cái gì?”
Mạc Thiên Hằng cầm di động, trong giọng nói lạnh băng mang theo chất vấn, làm cho người ở bên đầu kia điện thoại đột nhiên ngẩn ra.
Giang Ngọc rất không tự nhiên mím môi, cô không nghĩ tới Mạc Thiên Hằng thế nhưng sẽ mau biết như vậy.
Nhưng cho dù như thế, cô cũng không thể liền thú nhận như vậy.
-“Thiên Hằng, anh đang nói cái gì? Em thế nào nghe không hiểu?”
Trong giọng nói nhu nhược của cô, mang theo vài phần nghi hoặc, đã là thật lớn che giấu.
Nhưng Mạc Thiên Hằng là ai? Thông minh như anh, ở S thị, không có sự tình nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay anh.
-“Cô nói tôi đang nói cái gì? Giang Ngọc, nhất định phải cá chết lưới rách cô mới thỏa mãn sao?”
Giọng nói lạnh lùng của anh một chút lại một chút chọc vào trong lòng Giang Ngọc.
Cô biết, chính mình không có năng lực cùng Mạc Thiên Hằng đối đầu, nhưng cô phải làm cho Diệp Tiêu biết khó mà lui.
-“Thiên Hằng, anh làm sao vậy? Thế nào tức giận lớn như vậy? Ai chọc anh mất hứng sao?”
Giang Ngọc áp chế lửa giận trong lòng, cô biết Mạc Thiên Hằng sẽ che chở Diệp Tiêu, cũng không nghĩ đến thế nhưng sẽ tới cảnh giới như vậy.
-“Mất hứng?”
Mạc Thiên Hằng hừ lạnh một tiếng, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng mà ở trên lan can thông đạo phòng cháy nhẹ nhàng mà gõ, hiện ra một loại nhàn nhã nói không nên lời.
-“Giang Ngọc, hiện tại phái người đưa Diệp Mặc về cho tôi, nếu không cô có biết hậu quả như thế nào không!”
Giọng nói lạnh như băng của anh làm cho người bên kia ống nghe cơ hồ run run.
Mạc Thiên Hằng nói ra lời này, rõ ràng chính là đang uy hiếp cô.
-“Thiên Hằng, vì một nữ nhân không liên quan, anh lại uy hiếp em là sao?”
Giang Ngọc nhẹ giọng hỏi, hiện tại lời gì của cô cũng đều có khả năng sẽ chọc giận Mạc Thiên Hằng, thiết tưởng đến lúc đó hậu quả sẽ không chịu nổi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh, truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh , đọc truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh chương mới