Diệp Tiêu nghiêng tai dán tại trên cửa, nhưng không từng nghĩ, cửa cũng không đóng chặt, cô không hề dự bị liền phốc ngã ra bên ngoài.
Người ngoài cửa mạnh ngẩn ra, đứng dậy, một tay tiếp được cô.
-“Vẫn còn không thoải mái à?”
Mạc Thiên Hằng lại lần nữa sờ sờ trán cô, Diệp Tiêu có chút xấu hổ hơi hơi đỏ hồng mặt, lắc đầu.
-“Không......!Không có!”
Thanh âm cô ôn nhu yếu ớt mang theo vài phần bất đắc dĩ.
Thế nhưng, cô rõ ràng thấy được người ở đối diện bàn làm việc Mạc Thiên Hằng, người kia cô biết, tên là Lục Oánh.
Kiếp trước chính hắn liên thủ với Tôn Hạo đánh cắp một phần văn kiện, lấy giá cao bán ra mới bảo vệ Cảnh thị trong nguy cơ nguy ngập, nếu không ở dưới áp bách của Nhuệ Vũ, Diệp Tiêu rất khó tưởng tượng Cảnh thị như thế nào có thể sinh tồn.
-“Lục tiên sinh!”
Mạc Thiên Hằng một tay ôm cô, tự nhiên vì cô phủ thêm cái áo khoác tây trang, nói:
-“Tôi còn có chút việc, mời trở về đi!”
Giọng anh hùng hậu, thời điểm nói chuyện, ánh mắt nơi đáy mắt lại chưa bao giờ rơi xuống trên người Lục Oánh, xác thực mà nói, anh luôn luôn nhìn Diệp Tiêu.
Lục Oánh vừa nghe lời này, sắc mặt lập tức đại biến.
-“Mạc tổng, Mạc tổng, đừng......”
Lục Oánh run run rẩy rẩy nói xong, thời điểm ánh mắt dừng ở trên người Diệp Tiêu, toát ra vài phần kinh ngạc.
Diệp Tiêu híp đôi mắt đẹp, dứt khoát chôn khuôn mặt nhỏ nhắn ở trên ngực Mạc Thiên Hằng.
-“Tiêu Hạo, tiễn khách!”
Còn không chờ người đối diện nói xong lời, giọng Mạc Thiên Hằng lạnh băng liền vang lên, theo sau đó, Tiêu Hạo đẩy ra cửa văn phòng, liền đã mở miệng.
-“Lục tiên sinh, thỉnh bên này!”
Phải biết rằng, anh còn chờ tan tầm đây, Lục Oánh luôn luôn ở lại đây không chịu đi, hiện tại thật vất vả tìm được cơ hội, anh làm sao có thể buông tha?
-“Mạc tiên sinh......” Lục Oánh tiếp tục mở miệng.
Đã thấy Mạc Thiên Hằng ôm Diệp Tiêu đi vào phòng.
Tiêu Hạo nhìn thoáng qua cửa phòng, lễ phép cười làm lành, nói:
-“Lục tiên sinh, thật sự có lỗi, phu nhân của chúng ta thân thể không khỏe, tổng tài thật sự là không thể phân thân!”
Tiêu Hạo chậm rãi nhẹ nhàng một câu, lại làm cho Lục Oánh cảm giác như không tồn tại có chút giận.
Mạc Thiên Hằng ở trên thương trường mạnh mẽ vang dội, ở trong mắt Mạc Thiên Hằng, giá trị của chính mình thế nhưng so ra kém hơn một nữ nhân như Diệp Tiêu vậy, ánh mắt Lục Oánh phát ra tối tăm.
Tiêu Hạo tiếp tục nhẹ nhàng cười cười khẽ.
Mà bên kia, ngồi ở trên giường, Diệp Tiêu lại nhu nhu thái dương, ánh mắt Mạc Thiên Hằng nhìn cô, sâu hơn vài phần, hỏi:
-“Thế nào không cẩn thận như vậy?”
Anh đã thấy được, chỗ mắt cá chân Diệp Tiêu hơi hơi có chút xanh, hẳn là lúc sớm từ trong phòng đi ra không cẩn thận trật chân.
-“Em......”
Diệp Tiêu mím môi nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu.
Tay nhỏ bé lạnh như băng của cô bị Mạc Thiên Hằng nắm chặt trong lòng bàn tay, giống như trân bảo.
-“Anh sẽ hợp tác với Lục Oánh sao?”
Ngay tại thời điểm Mạc Thiên Hằng chuẩn bị mở miệng, Diệp Tiêu đã mở miệng, Mạc Thiên Hằng hếch mày, nhìn cô.
-“Em quen biết hắn?”
Mày anh hơi hơi nhăn lại, thấy không rõ ánh mắt nơi đáy mắt.
Diệp Tiêu nhẹ nhàng mím môi, gật đầu, giọng nói tinh tế, dừng ở trong lỗ tai anh,
-“Nghe nói qua người này!”
Đáy mắt cô lóe qua một chút hoảng loạn, nhưng nếu không cẩn thận nhìn, căn bản không thể phát hiện.
Mạc Thiên Hằng híp mắt, hỏi:
-“Em hi vọng anh hợp tác với hắn không?”
Lời anh nói, làm cho trong lòng Diệp Tiêu ngũ vị tạp trần, Mạc Thiên Hằng rất tốt với cô, tự nhiên cô cũng muốn lo lắng thay anh.
Nhưng cô không biết như thế nào giải thích với anh, luôn không thể nói với Mạc Thiên Hằng, chính mình là người trùng sinh trở về được?
Nghĩ như vậy, cả trái tim mê mang giống như đá chìm đáy biển.
-“Không hy vọng......” Thật lâu sau, cô khẽ mở miệng nói.
-“Ừ!”
Anh lên tiếng, bàn tay to nhẹ nhàng mà vuốt vuốt tóc đen dài của cô, ngay sau đó, ngón tay hữu lực liền dừng ở trên huyệt thái dương cô.
-“Đừng lộn xộn, giúp em ấn chút!” Anh thấp giọng nói.
Diệp Tiêu nao nao, cũng không biết ‘ừ’ trong miệng anh là đáp ứng hay là không đáp ứng, lần này, thế nhưng cô thật sự nhìn không thấu tâm tư Mạc Thiên Hằng.
-“Chúng ta khi nào thì trở về?” Diệp Tiêu lại lần nữa mở miệng hỏi.
-“Tùy thời!” Mạc Thiên Hằng vừa nói, vừa lộ ra nụ cười tươi đẹp.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh, truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh , đọc truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh chương mới