Nghĩ đến, lần này Mạc Thiên Hằng là thật tức giận, lấy tính tình của anh, có người dám càn rỡ thương tổn nữ nhân của anh như vậy, anh nhất định có bản lĩnh khiến những người đó vĩnh viễn không thể xoay người.
-“Thiên Hằng! ! ”
Diệp Tiêu chỉ cảm thấy hai chân chính mình giống như là quỵ xuống, giọng khàn khàn từ trong cổ họng phát ra, Mạc Thiên Hằng chau mày, hận không thể hiện tại liền mọc cánh, bay đến bên cạnh cô.
-“Ngoan, không có việc gì!” Mạc Thiên Hằng thấp giọng dỗ cô, nhưng vào lúc này, trong ống nghe đã có thanh âm truyền tới.
-“Diệp Tiêu, là Diệp Tiêu!”
Thanh âm ồn ào khiến Mạc Thiên Hằng ngẩn ra.
Mày anh đã gắt gao nhăn thành một chữ ‘Xuyên’, ngón tay thon dài gắt gao nắm điện thoại trong tay, không giả đăm chiêu mệnh lệnh tài xế,
-“Cho chú thời gian 2 phút, không đến nơi ngày mai cũng đừng đến!”
Mạc Thiên Hằng không thể nhịn được nữa, rốt cục hạ ra con số chết.
Diệp Tiêu đường phía trước bị các phóng viên vây chật như nêm cối, trong lúc nhất thời kinh ngạc không thôi, thế nhưng, sau khi tạm dừng ngắn ngủi, cô liền lựa chọn khôi phục bình tĩnh, giọng khàn khàn dừng ở trong điện thoại,
-“Em chờ anh!”
Đơn giản ba chữ, giờ khắc này đối với Mạc Thiên Hằng mà nói, lại giống như nặng ngàn cân.
Đầu kia điện thoại rất nhanh đã bị Diệp Tiêu cắt đứt, âm thanh ‘tút tút’ lạnh như băng, khiến cho tâm anh cũng phập phồng bất định theo, xe càng chạy càng nhanh, anh thậm chí có chút không biết như thế nào cho phải.
-“Tổng tài, tra được!” Tiêu Hạo nghiêng đầu đưa máy tính tới trước mặt Mạc Thiên Hằng.
Ánh mắt tối đen không rõ của Mạc Thiên Hằng tự nhiên mà dừng ở trên màn hình máy tính, con ngươi tối đen mang theo một cỗ ma lực nhiếp tâm hồn người.
-“Truyền thông Đông Ngu à?”
Khóe môi anh thình lình gợi lên một nụ cười yếu ớt.
Truyền thông Đông Ngu ở S thị căn bản chính là một công ty truyền thông không bắt mắt, lệ thuộc Cảnh thị, chủ yếu phụ trách chính là một khối tin tức này, so sánh với Nhuệ Vũ căn bản chính là không đáng kể.
Ánh mắt người trước mặt trầm xuống, sau đó, không nhanh không chậm mở miệng,
-“Cho người của chúng ta tra rõ ràng, mấy tấm ảnh đó là loại người nào bán vào trong tay bọn họ, về phần Đông Ngu, hừ!”
Anh hừ một tiếng, Tiêu Hạo chỉ cảm thấy sống lưng đều lạnh, căn bản là không biết nụ cười lạnh này của Mạc Thiên Hằng ý nghĩa cái gì?
-“Sự tình Lục Oánh lúc trước đã bình ổn xuống rồi sao?” Anh không chút để ý hỏi.
Tiêu Hạo không biết làm sao gật gật đầu, trong lòng Mạc Thiên Hằng đánh cái bàn tính gì anh không biết.
-“Ngày mai, thu mua Cảnh thị!”
Anh đơn giản sáng tỏ phun ra bốn chữ, lại khiến cho Tiêu Hạo trợn mắt há hốc mồm.
Mạc Thiên Hằng muốn thu mua Cảnh thị, hoàn toàn có thể chờ đợi thời cơ thành thục, thế nhưng nay, sự tình Diệp Tiêu lại trở thành ngòi nổ.
Cũng điều bởi vì ngòi nổ này, khiến Tiêu Hạo đột nhiên phát hiện, tiền thu mua Cảnh thị so với tiêu phí ban đầu vẻn vẹn thêm vào gấp đôi.
-“Tổng! ! Tổng tài! ! ”
Tiêu Hạo ấp úng mở miệng, thật cẩn thận nhìn Mạc Thiên Hằng, phải biết rằng, anh cũng không hy vọng dùng nhiều tiền như vậy.
-“Chuyện này không thương lượng, còn có! ! tìm ra người bán mấy tấm ảnh đó cho tôi, mấy tấm ảnh này căn bản chính là ps tạo thành!”
Giọng nói lạnh băng của Mạc Thiên Hằn làm cho người nghe đột nhiên ngẩn ra, Tiêu Hạo kinh ngạc quay mặt đi, nếu không phải Mạc Thiên Hằng nói ra miệng, anh căn bản nhìn không ra.
Cơ hồ thật sự cho rằng người này chính là Diệp Tiêu.
Kỹ thuật ps này có thể nói nhất lưu.
-“Tổng tài, đến!”
Đúng lúc này, tài xế dừng xe vững vàng ở ven đường, cách đó không xa trong phim trường người đến người đi một mảnh ồn ào.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh, truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh , đọc truyện Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh full , Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh chương mới