“Chủ tử, Thục Hương quán mà ngài nói là chỉ tiểu quán…”. Cường Tam lau mồ hôi trán, mấy lời còn lại không nói ra nổi. Những lời dơ bẩn kia… Sao hắn dám để chủ tử nghe thấy. Bỗng nhiên một nam nhân thân cao tám thước , cường tráng lại lúng ta lung túng quẫn bách không biết nên làm thế nào.
“Tiểu quan quán”. Mộ Tịch Dao buồn cười thay hắn nói nốt. ( Tiểu quan quán là nơi nuôi dưỡng kỹ nam của mấy ông quan lớn hoặc lắm tiền)
Đại Ngụy không cấm quan viên nuôi tiểu quan, tuy quan hệ nam nam không thịnh hành lắm, nhưng cũng khá phổ biến. Theo như nàng biết, Nguyên Thành Đế đã từng răn dạy thái tử nhưng Tông Chính Huy vẫn nuôi tiểu quan ở biệt viện.
Không cần nói đến đám đại thần trong triều, mặc dù là quan lớn cũng không ít bố trí chút sản nghiệp ở bên ngoài để nuôi con hát, thanh quan , tiểu quan.
“Chủ tử, lá gan của tiểu nhân dù cho có to bằng trời cũng không dám chạy việc này cho ngài đâu ạ”. Cường Tam lo lắng nóng nảy tới mức muốn giơ chân giơ tay, lần này chủ tử giao cho hắn một chuyện không thể tưởng tượng được, nếu hắn dám làm, không cần chờ đến ngày mai, chắc chắn đêm nay điện hạ sẽ gọi người bắt hắn đi xử lý rồi.
“Nghĩ gì linh tinh thế hả Tam nhi”. Mộ Tịch Dao trừng mắt, “Điện hạ nhà ngươi rất hẹp hòi, không tới lượt ta đây nuôi trai bao đâu”.
Tam nhi? Tóc gáy của Cường Tam bỗng dựng đứng khi nghe thấy tên gọi này. Cách gọi sao nghe kiểu gì cũng thấy không được tự nhiên. Giống như mẹ chồng gọi con dâu vậy. Nhưng hắn lại không dám trực tiếp chống đối thượng cấp, chỉ đành cắn môi nhận lệnh.
Còn về thái độ bất kính của chủ tử với điện hạ trong câu nói vừa rồi thì…, thân là một hạ nhân, hắn chỉ cần coi như không biết là được rồi.
“Nghe kỹ, vệ thống lĩnh sẽ mang ngươi đến Thục Hương quán dạo một vòng. Cái mặt của Vệ thống lĩnh quá mức quen thuộc, không thể để người ngoài nhìn thấy hắn xuất hiện ở đó. Chuyện này sẽ do ngươi ra mặt, rất đơn giản, đưa chút tiền rồi đe dọa người ta là được. Nhớ là càng hung ác càng tốt”.
Sau đó, càng nghe Mộ Tịch Dao dặn dò, Cường Tam càng hoảng sợ. Vị chủ tử này đúng là đã không làm thì thôi,nếu đã làm… đúng là không còn ai hung ác hơn so với nàng. Đợi đến khi Vệ thống lĩnh xụ mặt nhận lệnh, Cường Tam đã hiểu vị cách mà vị chủ tử này làm việc, so với điện hạ … chẳng kém chút nào.
“Vệ Chân”. Cuối cũng thì Mộ Tịch Dao cũng nhớ đến vấn đề thời gian. “sau khi thưởng hoa yến kết thúc, truyền chuyện này ra”.
Khóe mắt Vệ Chân giật giật liên tục, chết lặng đồng ý. Dao chủ tử ra tay quá độc ác, đúng là chọc ai cũng không thể chọc cái người coi trời bằng vung này, hơn nữa sau lưng vị này còn có chỗ dựa cường đại.
Sau khi mọi việc được thu xếp thỏa đáng, Mộ Tịch Dao đột nhiên rảnh rỗi. Bánh bao nhỏ Thành Khánh bị Thục phi đưa đi đến nay còn chưa về. Nghe nói trong cung cực kỳ náo nhiệt. Cũng may bánh bao rất thông minh, nàng đã dặn dò cái miệng ngọt ngào của bé phải thành thật hơn, chỉ cần lấy một cái ngọc bội khắc hoa của Nguyên Thành Đế là được, còn về thái hậu lão tổ tông đã đóng cửa chuyên tâm lễ phật, không phải thỉnh an nên ít gặp.
Đang định trốn Tông Chính Lâm tìm hai con thỏ chơi, lại bị đại quản sự chủ động đến tìm khiến kế hoạch bị rối loạn.
“Chủ tử, lần trước điện hạ dặn tìm cho tiểu chủ tử một người chơi cùng”. Điền Phúc Sơn nói đến đây không khỏi âm thầm thở dài, tiểu chủ tử Thành Khánh cũng thật khó khăn, có một vị mẫu thân như Dao chủ tử, tuổi còn nhỏ đã bị nuôi thả. Dù cho là hoàng tử trong nội cung cũng phải đợi đến khi sau ba tuổi mới từ từ tiếp xúc với người ngoài. “Đây là danh sách thuộc hạ chọn lọc, kính xin chủ tử định đoạt”.
Mộ Tịch Dao giật mình, nàng quên mất việc này. Mấy ngày trước vội chuẩn bị việc Thành Khánh chọn đồ vật đoán tương lai, thế mà lại quên chọn bạn chơi cho con trai. May trong phủ còn có đại tổng quản, chuyện gì giao phó cũng luôn luôn chú ý.
“Làm phiền đại quản sự. Đợi sau khi thiếp xem xong, lại thương nghị với điện hạ một chút rồi chọn người”. Boss đại nhân quen thuộc việc này hơn nàng. Phần thi viết thì để Boss xem. Phỏng vấn thì để nàng.
Nàng không làm nổi Mạnh Mẫu ba lần đổi chỗ ở ( câu chuyện mẹ của Mạnh tử, vì để con có hoàn cảnh học tập tốt mà đã 3 lạy ần đổi chỗ ở ), nhưng tạo ra một hoàn cảnh nho nhỏ đủ an toàn để Thành Khánh phát triển thuận lợi thì nàng làm được.
Buổi chiều Tông Chính Lâm về phủ, dùng cơm xong liền gọi Mặc Lan qua hỏi chuyện.
Mộ Tịch Dao cầm quyển sách cố ý trở mình, tỏ vẻ cực kỳ bất mãn với Boss đại nhân, chằm chằm nhìn vào hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Phi - Triêm Y tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Phi - Triêm Y, truyện Sủng Phi - Triêm Y , đọc truyện Sủng Phi - Triêm Y full , Sủng Phi - Triêm Y full , Sủng Phi - Triêm Y chương mới