Chiều hôm đó , Mộ Tịch Dao thướt tha mang theo Huệ Lan đến thư phòng xin gặp Tông Chính Lâm.
Vệ Chân nhìn vị chủ tử này giống như nhìn thấy quỷ. Hôm nay thật sự là hiếm có, ngoại trừ một lần điện hạ tự mình mang vị này tới đây thì đã qua một khoảng thời gian dài như vậy nàng cũng chưa hề đến lần nào. Ngay cả khi đưa cơm cũng là sai hắn đến Đan Như Uyển lấy. Sao lúc này lại đến?
Tông Chính Lâm được tin, cũng có chút kinh ngạc, cho người đi vào, nhìn thấy Mộ Tịch Dao mặc một thân quần áo đỏ tươi, lồi lõm rõ ràng. Bởi vì đang mang thai, nên dây buộc bên hông rất cao, làm bộ ngực no đủ càng hiện lên một cách rõ ràng. Ngay lập tức hắn có chút không được tự nhiên, thay đổi dáng ngồi, mới mở miệng hỏi nàng, “Đã ngủ trưa rồi sao?”.
Mộ Tịch Dao cười duyên gật đầu, đi qua đỡ lấy bả vai Tông Chính Lâm cúi đầu ôn nhu hỏi thăm, “Điện hạ hôm nay có rảnh không?”. Trong mắt là cả một nỗi chờ mong.
“Chuyện gì?”. Tông Chính Lâm ngẫm lại, lúc này cũng không có chuyện gì quá khẩn cấp, xử lý chậm một chút cũng được.
Mộ Tịch Dao nhìn thần sắc hắn liền biết là có rảnh, cười tủm tỉm đưa sách đang cầm trong tay ra, “Đọc sách cho tiểu nhi tử”. Giọng nàng mềm mại dịu dàng, Tông Chính Lâm nghe thấy, thân thể như nhũn ra.
Vội càng sửa lại thần sắc, nhận cuốn “Khai ngôn vật ngữ” lật ra xem. Bên trên còn có chút chú giải linh tinh, rất đơn giản dễ hiểu, chắc đây là để khi đọc sách thì đọc để giải thích cho bào thai trong bụng nghe.
Cảm khái Mộ Tịch Dao thật dụng tâm, từ khi nàng mang thai tính tình càng ôn hòa nhẹ nhàng, quả nhiên là người sắp làm mẹ, toàn thân đều mang vẻ nhu hòa.
Tông Chính Lâm gật đầu đồng ý, dựa theo chỉ dẫn của Mộ Tịch Dao mở trang sách ra, ôm nàng tựa trên ghế mềm, một tay vuốt ve bụng nàng, một tay lật xem sách, giọng đọc trầm thấp chậm rãi vang lên.
Tông Chính Lâm đọc rất nghiêm cẩn, vẻ mặt ôn hòa, bàn tay đang vuốt ve bụng nàng cũng mang theo hơi thở ấm áp.
Mộ Tịch Dao ngẩng đầu nhìn sườn mặt nam nhân anh tuấn, nghe giọng hắn đọc một cách thuần hậu chậm rãi, cảm thấy nam nhân này cũng coi như là một phụ thân tốt, yêu thương đối với đứa nhỏ bộc lộ ngay cả trong lời nói. Nghĩ đến cùng với một người nam nhân như thế này dưỡng dục đứa nhỏ, trong lòng cũng không bài xích.
Tông Chính Lâm đọc khoảng một khắc, đang muốn uống ngụm trà nghỉ ngơi, thì thấy tiểu nữ nhân mà mình đang ôm phía trước , mắt đầy nhu tình nhìn mình, trong lòng lập tức căng thẳng. Nhìn nét dịu dàng trong mắt nữ nhân, trong lòng Tông Chính Lâm lập tức mềm xuống, chỉ cảm thấy tim đậpcó chút mất khống chế .
Mộ Tịch Dao cảm thấy khuôn mặt tuấn tú trước mắt càng lúc càng gần, sau đó môi nàng liền bị ngậm chặt, chiếc lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy viền môi nàng . Nhắm hai mắt, đầu lưỡi của nàng cũng chậm rãi đáp lại hắn, đổi lấy kết quả là nam nhân kia xâm nhập vào càng nhiều.
Tông Chính Lâm buông Mộ Tịch Dao ra, nhìn tiểu nữ nhân dựa trước ngực mình thở dốc , cúi đầu cười rộ lên. Lại ngậm lấy chiếc tai đỏ hồng của nàng trong miệng, khẽ hôn, cắn.
“Điện hạ, ngứa.” Mộ Tịch Dao ngửa đầu, thoáng giận liếc hắn, nhưng trong mắt tràn đầy quyến rũ.
Không ngờ thần sắc này của mình hoàn toàn mê hoặc Tông Chính Lâm. Đã mấy tháng không gần nữ sắc, Tông Chính Lâm bình thường vất vả chịu đựng. Hôm trước bị Đường thị vuốt ve đã chọc hỏa khí, nhưng mạnh mẽ tự kiềm chế, không có phát tiết. Bây giờ trước mặt là nữ nhân mà mình động tâm, từ trên xuống dưới không chỗ nào mà không vừa ý. Đối mặt với loại dụ hoặc này, Tông Chính Lâm làm sao nhẫn nhịn được nữa?
Nhưng lại nhớ ra nàng đang có thai, không dám bừa bãi. Chỉ kéo người nhẹ nhàng cọ xát, muốn giảm chế ham muốn.
Mộ Tịch Dao thấy động tác của hắn, sao còn không biết có chuyện gì. Nghĩ tới từ khi nàng mang thai hắn cũng không chiêu tẩm, ngay cả thịt đưa tới cửa cũng cự tuyệt, cũng không phải không cảm động.
Tay nàng chậm rãi đưa lên lồng ngực hắn, xâm nhập vào trong áo , nhẹ nhàng vuốt ve, thời điểm lướt qua đỉnh ngực, cố ý dùng móng tay cọ sát lên vài lần.
Tông Chính Lâm vốn đã khó chịu, bị nàng trêu chọc, lậu tức bùng lửa. Thật sự không chịu nổi nữa, kéo tay nàng đưa xuống dưới tìm kiếm.
Mộ Tịch Dao nghe lời đưa tay thăm dò, mới cầm lấy khúc lửa nóng của hắn, đã khiến hắn run lên. Tay nhỏ đưa lên dịch xuống, còn lấy tay câu vào viên cầu phía dưới, ngón cái vuốt ve ấn nhẹ.
Bạn đang đọc bộ truyện Sủng Phi - Triêm Y tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sủng Phi - Triêm Y, truyện Sủng Phi - Triêm Y , đọc truyện Sủng Phi - Triêm Y full , Sủng Phi - Triêm Y full , Sủng Phi - Triêm Y chương mới