Chương 47: Kết thúc
Đám người sau khi nghe chỉ thị từ Hanz, điên cuồng lao về phía đám địch nhân bị vây ở giữa, 500 con người đông như trẩy hội cùng lúc tiến lên làm không khí bên kia thoáng chốc bị đè ép đến ngạt thở.
Bọn lính tráng sợ hãi run rẩy, vũ khí trong tay của vài tên vì không cầm chắc còn bị rơi lộp bộp xuống nền đất, đám người Aliot như được tiếp thêm sức mạnh, dần ổn định đội hình, giơ súng lên hướng về phía địch nhân bắt đầu xả đạn phản kích.
Tiếng súng đì đoàng vang lên, lũ người kia sợ hãi co rúm lại, tán loạn đội ngũ chẳng biết trốn vào đâu.
Artemis cũng chú ý đến nhân vật đang bị lũ Chiến Thần kia công kích, vội vàng lao đến bên cạnh, một kiếm đỉnh thiên lập địa quét ngang mang theo tiếng gió gào thét kinh người, một tên Chiến Thần không phản ứng kịp, vừa ngẩng đầu lên đã ăn ngay thanh cự kiếm vào mặt.
"Bangggg!!!" một âm thanh vang vọng, khuôn mặt tên Chiến Thần kia mặc dù được bảo vệ bởi mũ giáp, nhưng vẫn méo mó xộc xệch cả lên, sau khi tiếp xúc một giây,"bùm" một tiếng nổ vang, đầu hắn nổ tung, máu tươi vẩy ra xung quanh tung tóe.
Chết lặng! Đám người Chiến Thần đang vây quanh công kích Atrox hồn như lìa khỏi xác khi chứng kiến màn vừa rồi xảy ra.
Một kích, một kích mà thôi, dính đòn một phát là tan xương nát thịt, đây...đây là thực lực của gã kia sao, bọn hắn run rẩy cả lên, lập tức lùi lại, sau đó cắm đầu chạy không kịp suy nghĩ hay nhìn ra sau lấy một cái.
Artemis túm lấy Atrox đang hô hấp khó nhọc lên, bay về phía Aliot để bọn hắn cứu chữa, sau đó lại vũ động đôi thiên dực của mình, hướng về đám Pháp Sư ngây ngốc đứng đực ra nãy giờ.
Ánh mắt Artemis trở nên sắc bén lạ thường, sát khí thoáng chốc bùng lên, hắn gằn giọng:"Là đám các ngươi giết hại huynh đệ ta, là đám các ngươi đả thương học trò ta, hãy lấy máu các ngươi mà đền tội đi! Ma Long Diệt Thế, gầm lên điii!!!".
Tiếng nói vừa dứt, lấy mũi kiếm hướng trời của Artemis làm trung tâm, trời đất rung chuyển, mấy đen ùn ùn kéo đến như một vòng xoáy, chẳng mấy chốc mà giăng kín đầy trời phía trên đỉnh đầu tất cả mọi người, cảnh tượng này đúng là phải sử dụng bốn từ"Phong vân biến đổi" mà hình dung.
Sấm sét bắt đầu rền vang, từ trong đó một con cự long bắt đầu nhô ra khỏi áng mây, toàn thân đen nhánh bao trong hắc khí, nhưng thay vì bọc trong hắc hỏa thì con rồng này được bao quanh bởi sấm sét, một màn kinh người hiện lên, đầu Cự Long gào thét, mang theo những tia sấm sét chói mắt màu tím, rạch ngang bầu trời nổ đì đùng trên đường đi, lấy một tốc độ lôi đình phá thế phi thẳng vào phía đám Chiến Thần, Pháp Sư đang đứng đực ra kĩnh hãi.
"Bùmmmmmmm!!!"
Một tiếng nổ vang cực lớn phát ra khi đầu cự long vừa chỉ chạm vào mỏm đất dưới chân bọn người kia.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng với sấm sét điên cuồng tàn phá, một đòn uy lực kinh người, một đòn kinh hãi thế tục, một đòn đánh ra không có đường lui.
Tất cả đều ào ào né khỏi trung tâm vụ nổ. Những người lính đang định lao lên cũng kịp dừng chân, nhanh chóng chạy theo hướng ngược lại. Ai nấy lấy tay che mặt tránh khỏi đất đá bay tứ tung, cát bụi đầy trời, thật giống hệt cảnh tượng của tận thế.
Một màn này kéo dài cả nửa tiếng đồng hồ mới dứt, bụi đất dần tán đi, tất cả mọi người nhanh chóng tụ lại trung tâm vụ nổ.
Tất cả che miệng kinh hãi, đây...đây quả thật là thứ do con người tạo ra sao? Ai nấy ngay lập tức xuất hiện câu hỏi này trong đầu.
Một cái hố sâu đến 9, 10 mét gì đó, đường kính 100m được tạo ra. Đây là gì? Là thiên tai, chính xác là như vậy, thứ gì ngoại trừ thiên tai có lực phá hoại kinh thiên động địa như thế cơ chứ.
Và nếu mà như vậy, thì đám người kia có thoát nổi không? Câu trả lời này chắc chẳng cần phải hỏi cũng đã có câu trả lời. Bởi vì ở đây, ngoại trừ cái hố đen ấy, chẳng còn gì cả, tất cả đám người trong trung tâm vụ nổ đã đi đâu? Tại sao lại như bốc hơi thế này?
Chẳng lẽ...chẳng lẽ là toàn diệt đến một mẩu xương cũng chẳng còn?
Đây? Đây là cái khái niệm gì cơ chứ? Là mười tên Dị Năng Giả, là gồm cả một tên Pháp Sư cao cấp 4 sao liền đấy? Đây là một đội hình có thể khởi tạo một cuộc chiến tranh quy mô quốc gia đấy? Ấy vậy mà không chịu nổi 1 đòn ư? À không, không phải không chịu nổi một đòn, mà là không kịp phản ứng lại đòn này, không có nổi một cơ hội trốn thoát, nhìn thấy nó, đồng nghĩa với án tử đã được treo lên! Thật ghê rợn!
Càng nghĩ, tất cả càng sợ hãi không thôi, chẳng ai bảo ai đều bất giác hít vào một ngụm khí lạnh, đây quả thật quá con mẹ nó dọa người, nếu như bọn hắn chẳng may dính vào một chút thôi thì hiện tại sẽ thế nào? Sẽ còn cơ hội để mà ở đây ngẫm với nghĩ chứ?
Bọn họ ngay lập tức hướng ánh mắt về phía tên chủ mưu gây ra tất cả mọi chuyện này, tên ấy quả thật quá khủng bố, xuất hiện một màn từ đầu đến cuối chỉ ra duy nhất ba chiêu mà thôi!
Chiêu đầu tiên, à chẳng phải một chiêu, chỉ là một đòn tùy tiện đã hóa giải cái chiêu thức kinh hồn mà rút đi hầu như toàn bộ nguồn năng lượng bên trong của một tên Pháp Sư 4 sao.
Chiêu thứ hai, một kiếm không hề vận dụng một chút năng lượng nào, chỉ đơn giản một kiếm từ lực lượng cơ thể chạm vào, một cái đầu của Chiến Thần 3 sao lập tức vỡ nát, một sinh mạng mất đi.
Còn chiêu thứ ba này, một đòn duy nhất, một đòn diệt thế, một đòn định ra kết cục của toàn bộ cuộc chiến. Một đòn chấn nhiếp toàn trường.
Chỉ là, giờ khắc này, chủ nhân của tất cả những thứ ấy đang khụy một chân xuống, kiếm cắm sâu xuống mặt đất cố gắng giữ vững cơ thể của mình cho không ngã. Trông hắn lúc này, thật yếu ớt.
Nhưng mà, cạnh hắn lúc này đã có một bóng người đi tới, bóng người ấy dần tiến đến cạnh hắn, rồi quỳ xuống bên cạnh hắn, đặt một tay lên vai hắn vỗ nhẹ một cái. Đó là Hanz.
Từ lúc bụi đất tán đi, Hanz đã vội chạy đến nơi này. Trước khi trận chiến này diễn ra, Hanz biết với sức mạnh của Artemis, chấn nhiếp lũ người kia sẽ cực kì dễ dàng, nhưng đâu ngờ lại đơn giản như vậy. Kết quả này thật là vượt ngoài dự đoán của hắn.
Và Hanz cũng nhìn thấy biểu hiện lạ thường trên gương mặt của Artemis trước lúc tung ra đòn kết liễu, hắn đoán Artemis thực sự đã bị xúc động rồi, mà thật sự điều hắn nghĩ là chính xác. Với chiêu thức kinh thế hãi tục như vậy, một chiêu thức tiếp cận ngưỡng sức mạnh của một Chiến Thần 5 sao chân chính, nếu không rút đi toàn bộ nguồn năng lượng trong cơ thể Artemis, có chặt đầu mình đi Hanz cũng không tin.
Hắn cũng đã biết được kết cục của trận chiến này, đòn như vậy, ai có thể đỡ nổi cơ chứ, vì vậy hắn bỏ qua hết thảy, chẳng tò mò như đám người kia, hắn nhanh chân chạy đến người chiến sĩ của mình, cánh tay đắc lực của mình để đỡ lấy hắn.
Giờ khắc này, Hanz quỳ xuống bên cạnh Artemis, một tay đặt lên vai hắn, một tay đỡ lấy cơ thể hắn, Hanz nhỏ giọng:"Ngươi làm tốt lắm, giờ đây, hãy để ta lo mọi thứ còn lại, ngươi thật sự không phụ sự tin tưởng của ta và mọi người, ta tự hào về ngươi!"
Artemis ngẩng đầu lên, hắn mệt mỏi đến nổi không thể nói ra tiếng, thở khó nhọc từng cơn, cơ thể như diều đứt dây, mệt lả, nên chỉ có thể cười thật tươi đáp lại Hanz.
Một nụ cười vui sướng từ sâu trong tâm hồn hắn, chưa bao giờ hắn cười tươi như vậy, hắn đã làm được, đã thay thế tất cả những huynh đệ nằm xuống của mình mà báo thù, hắn lấy chính là máu tươi của địch nhân để tế cho bọn họ, hắn mãn nguyện.
Và điều cuối cùng, nụ cười ấy chính là nụ cười chiến thắng, tất cả, đến đây là hạ màn, là kết thúc rồi, một kết thúc ngọt ngào sẽ mở ra cánh cửa hoàn toàn mới dành cho bọn hắn...
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!