Tô Dương cười cười, ngồi bên cạnh Đoạn Triết, liếc mắt nhìn Đoạn Triết cười như không cười.
Đoạn Triết mắt nhìn phía trước, nhìn cái gì mà nhìn? Có tin ta móc hai con mắt của ngươi ra xem hay không?
*
*
Người biểu diễn đầu tiên là nam sinh khoa báo chí, một thân tây trang đen lịch lãm lên sân khấu.
"Chào mọi người, mình là Trí Khang Viên đến từ khoa báo chí"- Chàng trai cất giọng hùng hồn giới thiệu.
Ngay sau đó, cậu nhẹ nhàng nói: "Hôm nay, mình sẽ biểu diễn cho mọi người tiết mục mang tên《 Đại vương kêu ta tới tuần sơn 》." (1)
Mọi người ngồi dưới khán đài đều sững sờ, cái gì? Tiết mục này có gì đó sai sai phải không?
Lập tức, cậu chàng không biết lấy từ đâu ra một cây gậy, vác lên vai, thực hiện các bước như không nhận ra lục thân (2) giống như một giáo viên mẫu giáo cùng đứa trẻ, và nhạc nổi lên《 Đại vương kêu ta tới tuần sơn 》.
"Bệ hạ gọi ta đi tuần tra núi ~ Ta sẽ xoay chuyển thế giới ~"
Giọng hát này quả nhiên rất hùng hồn, rõ ràng, nhưng cũng chỉ là hùng hồn, rõ ràng mà thôi! Còn giai điệu bài hát phải chăng đã bị nam sinh này nuốt chửng vào bụng mất rồi? Thanh âm thô nhưng không trầm, phong tao nhưng không nho nhã.
Thanh âm này chỉ thích hợp với trời cao, vị đại ca này xin hãy dừng lại!
Mọi người thầm than trong lòng một câu.
Thanh âm này như ma âm, vì sao tiếng phổ thông của cậu lại tốt như vậy? (3) Giọng hát tựa như muốn Hắc Bạch vô thường đi đòi mạng người vậy?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!