Edit:NAI HỒNG TÀ RĂM
(Đã beta)
**********
Quý Ngư đờ người nhìn thanh dao găm đột nhiên xuất hiện, cậu nhớ rõ đã kiểm tra khắp phòng, hoàn toàn không tồn tại thanh dao nào cả.
Thanh dao lẳng lặng nằm trên sàn, lưỡi dao đen nhánh sắc bén, lại còn phản quang trong bóng tối, tựa như đồ cổ được trưng bày ở viện bảo tàng.
Quý Ngư bước từng bước nhỏ đi qua, ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát thanh dao găm bí ẩn này.
Dao găm không có vỏ, vị trí chuôi dao họa đồ đằng kì quái, mấy chục đường cong vặn vẹo quỷ dị uốn lượn xoắn thành một vòng tròn, kéo dài ra phía ngoài, chính giữa vòng tròn khảm một con mắt đang nhắm lại, trên mí mắt khắc hoa văn phức tạp.
Cậu dí mặt sát vào nhìn, nhíu nhíu mày.
Hình như vòng tròn vặn vẹo đang cử động, như ngọn sóng gợn lăn tăn.
Bị đống đồ đằng hút hồn, bất tri bất giác Quý Ngư càng ngày càng kề sát vào chuôi dao.
Đột nhiên, con mắt ở trên chuôi dao mở ra nhìn chằm chằm Quý Ngư, khoảnh khắc đối diện với nó, trước mắt cậu biến thành một mảnh tối thui, trong đầu như có vô vàn vết chém loạn xạ.
Quý Ngư hôn mê bất tỉnh.
! !.
Đại sảnh livestream.
“Trời ụ, dao găm chui ra từ chốn nào đấy, mị nhớ dao găm của phó bản này không xịn xò thế đâu!”
“Shhhh, mới nhìn thoáng con dao kia thôi mà tự nhiên tao thấy nhức cái đầu ghê.
”
“Chỗ chuôi dao vẽ nguệch ngoạc gì hay sao í, mờ quá, ê nhưng mà chất lượng đồ họa video tự nhiên bị sao vậy trông có khác gì bản 140p không chứ, tệ hết sức.
”
“Nhức mắt quá, tôi về hỏi hiệp hội tí xíu lát quay lại kể cho anh em.
”
“Thằng người mới hôn mê mất tiêu rồi, lát nữa thứ kia mò tới thì xác định bái bái cuộc đời nhé chú em.
”
! !.
.
Phòng đọc sách.
“Ưm! ”
Quý Ngư lắc lắc đầu, không chỉ mỗi phần đầu bị đau, mà trên dưới chỗ nào cũng ê ẩm, cậu chống sức bò dậy, định xoa đầu cho bớt đau, lại phát hiện trên tay vẫn nắm khư khư thanh dao găm.
Nháy mắt toàn thân cậu dựng lông tơ, mồ hôi lạnh rịn ướt lưng áo, mắt nhìn chằm chằm bàn tay, không dám tò mò liếc xem đồ đằng nữa.
Nắm chuôi dao trong tay, lòng bàn tay có một loại cảm giác ngứa ngáy, đồ đằng giống như cảm nhận được suy nghĩ của cậu, nó thổi một hơi, khí lạnh truyền từ lòng bàn tay đế toàn thân, khiến cậu bất giác run lên.
Quý Ngư đứng dậy đi đến trước cửa sổ, tính toán ném nó ra ngoài.
Thanh dao này vừa nhìn đã biết không phải thứ tốt lành gì, không phải vật mà loại người tầm thường như cậu có thể sở hữu, ừm, ném thôi, ném cái thứ lai lịch mờ ám này đi ngay thôi.
“Đừng, ta không phải người xấu, ta tới giúp ngươi đó.
” Một giọng nói từ tính dễ nghe vang bên tai Quý Ngư, âm sắc trầm thấp như đàn cello, khi nhẹ giọng ghé vào bên tai nói chuyện như người yêu đang thủ thỉ, lại xen lẫn một chút dính nhớp khiến lòng người phát lạnh.
Quý Ngư biết bên cạnh mình không ai, cho nên giọng nói kia chính là của thanh dao găm quỷ dị này.
“Ài, yên tâm đi, ta sẽ không mở mắt nữa đâu, nhân loại các ngươi đúng là yếu ớt.
” Giọng nói kia phát ra một tiếng thở dài, ngữ khí mang theo chút nuông chiều.
Mặt Quý Ngư không cảm xúc mở cửa sổ, chuẩn bị dùng tốc độ phóng tên lửa quăng nó đi.
Thứ yêu tà còn biết nói, phải diệt không thể giữ.
“Ngươi ném cũng vô dụng, chỉ cần ngươi còn ở trong phó bản một giây một phút nào, ta cũng sẽ tìm được ngươi.
” Giọng nói âm hồn bất tán huyên thuyên bên tai, đáng sợ như âm thanh tê tê của rắn độc.
Quý Ngư đóng cửa sổ lại, hỏi dao găm trong tay: “Mày là ai?”
“Ta là @[,#*cu003dR" J……”
“Hả?” Cậu hơi nghiêng đầu, đôi mắt lộ ra một tia mê mang.
“Với trình đồ hiện tại của ngươi không nghe được tên của ta đâu, chi bằng ngươi đặt tên cho ta đi?” “Hắn” trêu chọc nói.
“Vậy tao sẽ gọi mày là Bùi Đình.
” Cậu nhìn chằm chằm quyển sách trên bàn, chữ ký trên bìa là Bùi Đình.
Bạn đang đọc bộ truyện Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ, truyện Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ , đọc truyện Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ full , Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ full , Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ chương mới