Trên cả đường đi về Ngũ phu nhân đều hết sức căng thẳng.
Bà biết thủ đoạn trong hậu viện ở kinh đô vô cùng dơ bẩn nhưng chưa bao giờ ngờ được Ninh phu nhân lại ác độc như thế, hành vi bỉ ổi đến vậy.
Bà tức giận đến đầu váng mắt hoa, thấp giọng mắng: "Ta thấy bà ta và Tùy Du Chuẩn đều giống nhau, đều là bản chất bị điên như nhau, không hổ là máu mủ một nhà."
Chiết Tịch Lam đồng ý mà gật đầu: "Phải đó ạ."
Cả nhà bị điên.
Nhưng Tùy lục cô nương rất tốt nên hiển nhiên chuyện này cũng không thể trách huyết thống được, vẫn là chính bản thân bọn họ trời sinh là kẻ vô lại.
Ngũ phu nhân tức giận một hồi, bình tĩnh lại rồi vẫn còn nghĩ mà sợ.
Cho dù biết được Thịnh Trường Dực có thể báo cho bà biết việc này thì xem như là đã qua, đã giải quyết xong rồi, bọn họ khỏi cần lo lắng nữa nhưng mà vẫn sợ.
Bà cân nhắc: "Dứt khoát đóng cửa không ra đi, vốn muốn vào lúc đón tết dẫn con ra ngoài gặp người nhưng nếu đã như vậy thì chi bằng mượn cớ ốm đóng cửa tĩnh dưỡng, không gặp ai hết."
Không gặp người thì sẽ không xảy ra chuyện, dù sao thì cũng không thể trực tiếp xông vào nhà cướp người chứ? Nếu thật sự là đến cướp người thì còn có vương pháp nữa hay không!
Bà nói: "Thiên hạ không loạn, bà ta sẽ không dám động thủ như vậy."
Chiết Tịch Lam nghe xong cảm thấy biện pháp mượn cớ ốm này rất tốt, hạ quyết tâm không ra ngoài.
Dù sao hiện tại hôn sự cũng gần như đã định rồi, còn là biểu huynh nhà mình, không cần đi ra ngoài cũng có thể duy trì cảm tình.
Thế là sau khi bàn bạc với Ngũ phu nhân thì truyền lời ra là phải đóng cửa dưỡng bệnh.
Nhưng nàng không ra ngoài, lại bởi vì ngày kia là sinh nhật nên dù "có bệnh trên người" thì ngày hôm sau vẫn có người đưa bái thiếp đến.
.wattpad.com/user/thilathila
Cái bái thiếp đầu tiên là của Yến thất cô nương viết.
Trên bái thiếp nói nàng ấy biết được là sinh nhật của nàng từ chỗ Yến Hạc Lâm nên muốn đến chúc mừng, muốn ăn một bát mì trường thọ.
Chiết Tịch Lam nhìn thiệp mà đo dự.
Ban Minh Nhụy cảm thấy không thể từ chối được: "Chuyện Tần gia lần trước, có cô nương bè cánh nhà họ Tần chửi bới muội, là Yến thất cô nương giúp muội nói chuyện."
Nàng nói: "Nàng ấy tốt tính, hành hiệp trượng nghĩa, rất hoà hợp với chúng ta, không xem mặt mũi Yến tướng quân mà chỉ xem mặt mũi nàng ấy thôi đã có thể được nể mặt khắp nơi."
Chiết Tịch Lam vẫn còn hơi do dự: "Lúc trước Yến tướng quân cũng biết sinh nhật của muội nhưng không có nói cho Yến thất cô nương biết, sao lại đột nhiên nói cho nàng ấy biết?"
Ban Minh Nhụy: "Yến tướng quân cố ý nói? Bản thân ngài ấy không dám tới, muốn để muội muội đến thay ngài ấy tặng quà."
Chiết Tịch Lam suy nghĩ một lúc, lắc lắc đầu: "Yến tướng quân là chính nhân quân tử, tổ mẫu ngài ấy tới cầu thân, ngài ấy còn ngăn cản mà, nên cũng sẽ không cố ý để muội muội đến để tránh cho muội suy nghĩ nhiều.
Muội cảm thấy, có thể là trùng hợp nói đến, vừa khéo gần đây Yến thất cô nương qua lại thân thiết với chúng ta nên tới chúc mừng."
Nàng vẫn công nhận nhân phẩm của Yến tướng quân.
Sở dĩ từ chối lui tới là sợ ngài ấy tưởng mình vẫn bằng lòng dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng thôi, cứ như vậy ngược lại sẽ làm chậm trễ nhân duyên cả đời của ngài ấy.
Nhưng ngài ấy thật sự là một người tốt, nàng cũng không nghi ngờ phẩm chất đạo đức của ngài ấy.
Ban Minh Nhụy nghe vậy thì gật đầu, sau đó giải quyết dứt khoát: "Nếu đã như vậy thì chúng ta kết bạn với vị bằng hữu Yến thất cô nương này, nàng ấy thật sự không tệ, nàng ấy cũng đã giúp khi Tam tỷ tỷ nói thị phi về muội trước mặt phu nhân Uy Viễn Hầu và Ninh phu nhân."
Chiết Tịch Lam gật đầu: "Được ạ, nên cảm tạ nàng ấy."
Bèn viết thiếp mời mời Yến thất cô nương đến ăn mì.
Kết quả vừa tiễn nha hoàn của Yến gia đi chưa được một lúc đã nhận được bái thiếp của Tùy lục cô nương.
Ban Minh Nhụy đầy đề phòng: "Nàng ta nói cái gì vậy?"
Chiết Tịch Lam: "Nàng ấy nói… huynh trưởng nàng ấy cũng nói với nàng ấy ngày kia là sinh nhật của muội, nếu nàng ấy đã biết rồi thì cũng muốn đến chúc mừng sinh nhật.
Ở sau cùng còn nói là bản thân mình muốn đến chứ chuyện không liên quan đến huynh trưởng.".
Tiên Hiệp Hay
Nàng nói xong đã bày sẵn thế trận chờ quân địch, nhíu mày lại: "Tùy Du Chuẩn không có lòng tốt, muội thấy chính là hắn ta ép Tùy lục cô nương."
Ban Minh Nhụy gật đầu: "Phải đó phải đó, dòng giải thích cuối cùng này nhất định là Tùy Du Chuẩn ép nàng ấy viết."
Chiết Tịch Lam: "Rõ là bịt tai trộm chuông! "
Ban Minh Nhụy: "Giấu đầu lòi đuôi! "
Hai người liếc nhau, lại không dám tùy tiện từ chối, thế là đi tìm Ngũ phu nhân nhưng Ngũ phu nhân chần chờ: "Nếu các con đã đã đồng ý với Yến thất cô nương thì chắc chắn không thể từ chối Tùy lục cô nương được.
Chiết Tịch Lam khó xử: "Vậy thì kêu Yến thất cô nương cũng đừng tới nữa ạ."
Ngũ phu nhân gật đầu: "Cũng tốt, nói rõ là được."
Trước mắt không thể xảy ra sự cố, có thể cẩn thận chút nào thì cẩn thận chút đó đi, nếu không thì tiệc sinh nhật tốt đẹp lại gây ra chuyện ghê tởm mới làm cho người ta phải buồn nôn."
Chiết Tịch Lam lại nói: "Con đi viết thư từ chối Tùy lục cô nương và Yến thất cô nương."
Cái thư từ chối một cách khéo léo này cũng phải viết thật cẩn thận, nếu không thì lại kết thù.
Vì thế mà đã chậm trễ một chút thời gian, Chiết Tịch Lam còn dặn dò nha hoàn đi đưa thư: "Nhất thiết phải tự mình đưa đến tay Yến thất cô nương và Tùy lục cô nương."
Bọn nha hoàn trịnh trọng gật đầu.
Chiết Tịch Lam nhẹ nhõm thở ra một hơi, Ban Minh Nhụy lấy ra một cái đ ĩa hạt dưa bắt đầu cắn, Chiết Tịch Lam bèn lấy từ trong tay nàng ấy một ít cùng nhau cắn, đang cắn thì người của phủ Trưởng công chúa Khang Định đến.
Còn là nữ Trưởng sử đích thân đưa tới, cười nói: "Trưởng công chúa nhàn rỗi, biết ngày mai là sinh nhật của Chiết cô nương nên muốn đến ngồi một chút.
Trưởng công chúa nói chuyện lần trước còn chưa nói xong, chi bằng nói tiếp, nếu không thì ăn tết Trưởng công chúa lại không có thời gian nữa."
Này rõ thật là! Chuyện lần trước chẳng phải là chuyện cho tòa nhà cho bạc sao! Trong lòng Ngũ phu nhân nổi trống vang trời, Chiết Tịch Lam chỉ có sự vui vẻ, hoàn toàn không dám từ chối.
Thế là Đại phu nhân và Ngũ phu nhân đi tiễn Trưởng sử, Chiết Tịch Lam vội kêu người đi gọi hai nha hoàn đi đưa thư về.
Đại phu nhân tiễn Trưởng sử xong rồi quay lại nói với họ: "Trưởng công chúa đến, dù có không làm lớn thì cũng không thể làm nhỏ được."
Ít nhất không thể để cho Trưởng công chúa cảm thấy keo kiệt.
Đại phu nhân vội vàng gọi người đi mua đồ ăn lần nữa, còn kêu người về Nghiêm phủ đón đầu bếp.
Đại phu nhân bận bịu, Ngũ phu nhân cũng phải bận bịu theo, trước khi đi bà nói với Chiết Tịch Lam: "Trưởng công chúa có thể tới là tăng thêm thể diện cho con, có nàng ở đây, cho dù chính bản thân Ninh phu nhân và Tùy Du Chuẩn có đến thì cũng chẳng sao, huống chi chỉ một Tùy lục cô nương."
.wattpad.com/user/thilathila
Lúc này Chiết Tịch Lam lại bắt đầu kéo tơ lột kén, nàng tò mò: "Làm sao đột nhiên từng người một đều nói muốn tới thế nhỉ?"
Trước đó không có động tĩnh mà.
Ngũ phu nhân: "Không biết lí do cụ thể nhưng cho dù là như thế nào, Trưởng công chúa có thể tới thì thật sự là chuyện tốt."
Chiết Tịch Lam cũng cảm thấy đúng, vui vẻ nói: "Vừa hay để nói chuyện của di mẫu với Trưởng công chúa."
Nhưng còn chưa vui vẻ bao lâu thì lúc chập tối lại nhận được bái thiếp của Phó Sư Sư.
Nàng ta cũng muốn đến ăn mì trường thọ.
Chiết Tịch Lam: "..."
Chắc chắn là có nguyên do nên mới tụ hết lại vào cùng một chỗ với nhau.
Vừa hay Chiết Tịch Lam quen biết nha hoàn từ Phó gia đến, là người lúc trước ở Vân Châu đã hầu hạ Phó Sư Sư, nàng hỏi: "Bàn Bàn, sao cô nương nhà các muội lại muốn tới chúc mừng sinh nhật cho ta vậy?"
Bàn Bàn là tên của tiểu nha hoàn, nàng gặp Chiết Tịch Lam trước tiên là thi lễ một cái, sau đó cười nói: "Lam tỷ tỷ, cô nương nhà bọn nô tì là được trong Phó phi nương nương trong cung căn dặn phải tới chúc mừng sinh nhật cho tỷ đấy ạ."
Chiết Tịch Lam vừa nghe là Phó phi thì không còn cáu kỉnh nữa.
Phó Sư Sư lại không hợp với nàng nhưng mà lần này Phó phi được xem như là có ơn với nàng.
Phó Sư Sư cũng đã mang Phó phi ra rồi thì nàng không tiện từ chối.
Nàng cười gật đầu: "Thì ra là thế."
Sau đó ôn chuyện: "Bàn Bàn, muội càng thêm xinh đẹp rồi."
Bàn Bàn che miệng cười: "Bởi vì thêm mập đấy ạ."
Ngay cả chính Bàn Bàn cũng không biết bản thân vốn có tên gì.
Nàng ấy là đói ngất đi mới được Phó Sư Sư nhặt về, về sau hỏi nàng ấy muốn được đặt tên là gì, nàng ấy nói Bàn Bàn.
Đói quá nên chỉ muốn ăn cho mập.
Mà những năm qua, nàng ấy cũng không phụ lòng cái tên này, quả thật mập vô cùng.
Nàng nói: "Nhưng cô nương nhà bọn nô tỳ không cho nô tỳ tiếp tục ăn nữa rồi, nói còn mập thêm nữa thì sẽ bị bệnh."
Đợi sau khi nàng ấy rời đi, Ban Minh Nhụy nói: "Ta đã từng gặp nàng ấy, Phó Sư Sư phát cáu thì nàng ấy thường khuyên giải, nhưng mà không thường theo đi ra ngoài, nghe nói là một đầu bếp."
Chiết Tịch Lam: "Phải, muội ấy rất thích ăn.
Tuy Phó Tam xấu tính nhưng vẫn che chở cho người của mình, về sau Bàn Bàn chưa từng bị đói, về sau nữa, vì để Phó Tam có thể ăn được nhiều thêm một chút mà Bàn Bàn đã luyện được một tài năng nấu nướng tốt… đặc biệt là thịt."
Con cái nhà nghèo cực kỳ thích thịt.
Chiết Tịch Lam thở dài, một nha đầu nho nhỏ năm đó, hiện giờ đã trưởng thành rồi.
Sau đó cầm thiệp của Phó Sư Sư đi tìm Ngũ phu nhân: "Di mẫu, người nói xem, rốt cuộc sao lại thế này ạ?"
Ngũ phu nhân: "Nguyên do đứng đắn thì ta cũng không nghĩ ra được, đến lúc Trưởng công chúa tới con hỏi thử xem."
"Còn nguyên do không đứng đắn thì thật ra ta có thể đoán được."
Chiết Tịch Lam tò mò: "Nguyên do không đứng đắn là gì ạ?"
Ngũ phu nhân cười nói: "Một nhà có nữ trăm nhà cầu, ta đoán là cô nương của Yến gia đưa bái thiếp đến trước nhưng nhà nàng vẫn luôn bị Tùy gia theo dõi, thế nên Tùy gia cũng tới.
Tùy gia đã đến, Vân Vương Thế Tử lại nhờ Trưởng công chúa Khang Định đến, ta vừa hỏi Xuân Sơn, để nàng đi nghe ngóng một chút, nói là hôm nay Trưởng công chúa Khang Định ở trong cung, chắc là từng gặp Phó phi, vì thế Phó phi cũng tới tham dự cuộc vui."
Dây dưa, phức tạp như thế nhưng đồng thời lại đơn giản rõ ràng, hoang đường nhưng lại bởi vì Chiết Tịch Lam có rất nhiều vướng mắc với huynh trưởng của những cô nương này, cho nên vậy mà lại rất hợp lý.
Chiết Tịch Lam nghe xong thì trầm mặc, sau đó thở dài: "Nợ đào hoa ấy à nợ đào hoa, nhưng trừ Phó Sư Sư ra, Yến thất cô nương và Tùy lục cô nương cũng là người có thể chơi cùng.
Các nàng ấy đến thì con cũng sẽ chiêu đãi thật tốt."
Ban Minh Nhụy trước hết là nói lời hay cho Phó Sư Sư: "Hiện giờ nàng ta đã biết sai rồi, cái cô nương Sư Sư này lúc không không mắng người cũng vẫn không tệ.
Đừng mở miệng, cứ mở miệng là lại không được."
Sau đó kiếm cái chỗ đứng cho Ban Minh Kỳ: "Ta là muội muội của Đại ca ca, muội cũng phải chiêu đãi thật tốt."
Chiết Tịch Lam cười rộ lên.
Ban Minh Nhụy nghĩ một chút, lại nói: "Trưởng công chúa Khang Định là do Vân Vương Thế tử gọi tới nhỉ? Ngài ấy thật là cẩn thận, chu đáo, cũng thật để tâm với muội."
Có lẽ là một câu sau cùng đã k1ch thích Chiết Tịch Lam, nàng đột nhiên trầm mặc một lát, nhìn xem xung quanh, rồi sau đó kéo Ban Minh Nhụy đi đến một bên, trịnh trọng nói: "Minh Nhụy a tỷ, muội có chuyện muốn nói với tỷ, tỷ nhất định đừng nói với bất cứ ai."
Ban Minh Nhụy lập tức gật đầu, thề nói: "Muội nói đi, ta tuyệt đối sẽ không nói với người khác, vào tai ta thì không ra khỏi miệng ta nổi đâu."
Chiết Tịch Lam lại nhỏ giọng nói: "Muội nghi… chỉ là nghi thôi… muội nghi Thịnh Trường Dực ngài ấy cũng thích muội, cho nên mới để tâm với muội như vậy mà không phải vì chuyện giải quyết công việc với nguyên nhân cha muội gì đó."
Ban Minh Nhụy cực kỳ ngạc nhiên, nhíu mày: Không phải ngài ấy đã nói là không thích sao? Nam nhân cũng đã nói như vậy rồi thì ắt hẳn là thật chứ nhỉ."
Chiết Tịch Lam lại nói: "Vâng.
Lúc trước ngài ấy còn nói bản thân không hiểu tình yêu cơ.
Chuyện này muội cũng hiểu, ngài ấy đánh trận quanh năm, bên cạnh không có nữ nhân… đây cũng là chính ngài ấy nói, cho nên không hiểu thì rất bình thường."
Nàng thở dài một tiếng: "Lúc trước ngài ấy đối tốt với muội, không phải muội cũng từng nghi ngờ sao? Nhưng ngài ấy phủ nhận, chưa bao giờ thừa nhận nên muội không có kéo tơ lột kén.
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ, truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ , đọc truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ full , Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ full , Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ chương mới