Thiên Phàm nhìn bộ dạng cười nói thân thiện của người kia vẫn hết sức đề phòng, khách sáo đáp: “ Điện hạ quá lời rồi.
Nếu điện hạ thực sự yêu thích các trang phục của ta, ta sẽ đem tặng điện hạ vài bộ y phục do ta thiết kế xem như quà tặng thời gian qua ngài đã giúp đỡ ta.”
Diệp Thanh Vân nghe câu trả lời này trái lại cảm thấy không vui.
Hắn ngồi thẳng dựa vào thành xe ngựa, hắng giọng nói: “ Những gì ta làm cho ngươi không phải để mong ngươi đáp lễ hay gì.”
“ Vậy thì là gì? Hay ngài muốn xin lỗi ta chuyện lần trước ngài làm nhục ta?”
Diệp Thanh Vân đen mặt, cả giận nói: “ Đó không gọi là làm nhục.
Ta là đang yêu thương ngươi.
Ta thực sự có hứng thú với ngươi.”
Thiên Phàm giận tím mặt.
Đến giờ này rồi mà gã ta còn nói năng với hắn bằng cái giọng đó.
Yêu thương cái rắm.
Còn lâu hắn mới tin.
Nếu như không phải đang trên đường đi dự Cuộc thi tỉ võ, hắn đã cho tên khốn đó một trận rồi.
Thật uổng phí trước kia hắn đã từng nghĩ tốt về con người này.
Thiên Phàm cố gắng kìm nén sự tức giận đáp lại: “ Cảm ơn điện hạ đã yêu quý.
Nhưng xin điện hạ nhớ cho, ta chỉ chấp nhận làm nam sủng của ngài trên giao dịch, tức là quan hệ giữa chúng ta chỉ là trên danh nghĩa.
Vì vậy ta có quyền từ chối bất cứ hành động nào quá phận của điện hạ.
Ta cũng mong điện hạ tôn trọng quan hệ hợp tác giữa hai chúng ta.
Nếu không ngài cũng chẳng có lợi gì đâu.”
Diệp Thanh Vân nhìn dáng vẻ nghiêm túc, kiên định của người kia lại càng thêm yêu thích.
Hắn chưa từng cảm thấy hứng thú với người nào nhiều như thế.
Cảm giác muốn chiếm hữu lại càng thêm mãnh liệt.
Hắn đã muốn thứ gì, trước giờ không gì là không thể có được.
-------
Hoàng đế Hoả Quốc bị trúng độc cách đây chục năm, sức khoẻ không còn tốt như trước.
Đây là chuyện mà rất nhiều người biết.
Nhưng không phải vì vậy mà người khác dám xem thường ông hay xem thường năng lực phòng vệ của Hoả Quốc.
Hoả Quốc có một Hà Tranh trung thành với tu vi Bát tinh.
Hai vị hoàng tử thiên tài đều là Thất tinh khi tuổi chỉ mới đôi mươi.
Cái mà họ quan tâm nhất hiện giờ là trong hai vị hoàng tử thiên tài kia ai sẽ là người kế thừa ngôi vị.
Thái y đã đoán định hoàng đế Hoả Quốc không còn sống được mấy năm nên cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị này càng lúc càng gay gắt.
Truyền thống của Hoả Quốc trước giờ là kẻ mạnh làm vua.
Ngay cả hoàng đế cũng không được can thiệp vào trận chiến đoạt ngôi của các con mình.
Đến một thời điểm thích hợp, các ứng viên sẽ thi đấu với nhau một trận trên toàn bộ các lĩnh vực.
Kẻ nào mạnh hơn, dành được nhiều sự ủng hộ từ bá quan hơn thì kẻ đó chiến thắng.
Nói về hai vị hoàng tử, nhị hoàng tử Diệp Thanh Vân tuy là người đảm nhiệm gần hết các công vụ trong cung, nhưng cách xử lý của hắn quyết liệt, không nhân nhượng, thậm chí còn có phần tàn bạo nên không được lòng các quan viên lắm.
Ngược lại, đại hoàng tử Diệp Lưu Niên thường chỉ quan tâm đến tu luyện, hầu như chỉ đảm nhiệm công việc liên quan đến quân doanh, không rành việc triều chính.
Vì vậy mà quan viên đâm ra lại thích hắn.
Họ cho rằng hắn không nắm rõ triều chính, có thể dễ dàng khống chế hơn.
Nhưng đó đã là chuyện của vài năm trước.
Từ lúc bên cạnh Diệp Lưu Niên có một quân sư như Thẩm Dục thì lại chẳng ai còn dám xem thường hắn.
Thẩm Dục rải người của hắn ở khắp mọi nơi, va chạm gay gắt với người của Diệp Thanh Vân.
Cách làm việc của Thẩm Dục khá giống với Diệp Thanh Vân, thậm chí còn ngang ngược và dứt khoát hơn, khiến Diệp Thanh Vân rất đau đầu.
Diệp Lưu Niên lại vô cùng tin tưởng Thẩm Dục.
Mọi chuyện quan trọng đều giao hết cả cho y.
Thẩm Dục trước mặt Diệp Lưu Niên lại bày ra một dáng vẻ khác: một con người khéo léo, hay cười, rất tâm lý và hơi trẻ con.
Bộ mặt thật của Thẩm Dục có lẽ chỉ có mình Diệp Lưu Niên là không thấy.
--------
Sứ đoàn các nước sau khi được hoàng tộc Hoả Quốc đón tiếp trọng thể từ cửa cung đã được đưa đến dự yến tiệc thịnh soạn tại Điện Càn Khôn.
Hoàng đế Hoả Quốc sức khỏe không quá tốt nên chủ trì yến tiệc được một nửa, sau đó giao lại cho các con của mình.
Trong hoàng cung không thể đeo mạng che mặt, như vậy là bất lịch sự nên Thiên Phàm buộc phải tháo mạng xuống, nhưng Diệp Thanh Vân vẫn bắt hắn phải hoá trang cho xấu chút để không bị chú ý.
Vì vậy trên gương mặt xinh đẹp của Thiên Phàm có một vết bớt nhỏ nằm ở giữa trán.
Tuy gương mặt hắn vẫn rất đẹp khiến nhiều người chú ý nhưng khi nhìn thấy vết bớt kia sẽ khiến vẻ đẹp này giảm bớt đến ba bốn phần.
Bạn đang đọc bộ truyện Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại, truyện Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại , đọc truyện Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại full , Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại full , Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại chương mới