Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 25: Chắc chắn phải chết !


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

" Phong Vũ lão đại ? Ta ở bên phòng hậu cần đều nghe lời đồn nói về hắn, nghe đồn hắn khá...tự kỷ, thường thích ở một mình, cũng không hào hứng lắm với nữ nhân "
" Hình như chỉ giữ lại một thiếu nữ do phó thủ lĩnh đưa tới tận cửa thì phải, tên gì nhỉ ? Cái gì Hân ấy, Lý Hân ? "
" Là Lý Tử Hân "
" Ồ đúng rồi ! " Chu Vân một tay đập vào vai Quân Hạo, khi này nàng thiếu đi chút vẻ thành thục, nhiều hơn một chút sự thân quen, như một đại tỷ ở nhà kế bên.
"..." Quân Hạo đột nhiên im lặng, bất ngờ nhìn chăm chú làm Chu Vân có chút lúng túng, rụt rè rút tay về. Nàng còn đang thẹn thùng, đột nhiên như nghe sét đánh ngang tai.
" Ngươi quên ta cũng thuộc đội sáu sao ? Bôi xấu lão đại của ta trước mặt ta ? " Quân Hạo giả bộ làm ra giọng điệu âm trầm nói.
" Ặc "
Chu Vân tức khắc cứng đờ người ra, nghĩ đến việc Lý Hổ từng một rìu chặt đứt đầu người giữa thị trấn.
Lại nghĩ tới một trong những kẻ nguy hiểm nhất đội sáu, " phần tử khủng bố " Nhất Trung.
Hắn vừa tung hô khẩu hiệu " nghệ thuật chính là nổ tung " vừa cột C4 vào thân thể người rồi ném xuống biển đánh bắt cá bằng bom.
" Cái này...ta chỉ đùa chút, không đến mức nha ? " Chu Vân bất thình lình ra vẻ đáng thương, làm Quân Hạo có chút không phòng bị kịp.
Trong thoáng chốc, khuôn mặt nghiêm túc của Quân Hạo nói sụp đổ là sụp đổ, hắn hơi nhếch miệng cười lên:
" Chỉ đùa chút, ngươi là con gái độc nhất của tiền bối, sao ta có thể hại ngươi chứ "
Đúng thế,
Chu Vân là con gái của người tiền bối hết lòng giúp đỡ hắn khi còn trong quân đội.
Đáng tiếc, trong lúc làm nhiệm vụ bí mật đã xui xẻo hi sinh, đáng hận hơn là vào khi đó Liên bang quá mục nát, vinh quang của hắn đều bị kẻ khác chiếm hết.
Còn con cái của vị anh hùng thật sự thì lại không có chu cấp, hay hỗ trợ vốn nên được hưởng.
Cũng may, trước khi tiền bối thực hiện nhiệm vụ đã có giác ngộ phải hi sinh, thế là để lại lời nhắn cuối cùng dành che người quen biết đáng tin nhất là Quân Hạo.
Khi hắn biết chuyện, càng tận mắt thấy sự thố: rữa của Liên bang thế là mang theo thất vọng cùng cực rời khỏi quân đội, tìm tới con gái của tiền bối là Chu Vân, ẩn núp sau màn giúp đỡ nàng trong cuộc sống.
Và rồi tận thế tới, hắn bắt buộc phải xuất hiện, mang Chu Vân trốn ra biển, cuối cùng gia nhập Hắc Trùng Hội.
" Thúc thúc đáng ghét ! "
Chu Vân tức giận bĩu môi cho hắn một quyền, nhưng với một cô gái yếu đuối thì một đấm này khá vô lực, còn không đủ gãi ngứa cho Quân Hạo.
Đáng nói nhất là hình tượng bên ngoài đều mấi ráo, vẻ trưởng thành sóm do áp lực cuộc sống...đểu hóa thành mảnh vụn.
Nhìn dáng vẻ trần đầy sức sống của nàng, trái tim vốn cứng như sắt củc Quân Hạo thoáng chốc trở nên mềm mại hơn rất nhiều, trong lòng bỗng nhiên chắp tay cúi đầu.
” Lão đại cho xin tha thứ, nếu là kẻ khác thì chắc chắn ta sẽ dùng một súng đưa đối phương xuống biển cho cá ăn, nhưng nàng thì không được”
Quân Hạo cảm thấy có lỗi, nhưng không nhiều...
Tât nhiên, Quân Hạo vẫn phải nhắc nhở Chu Vân.
" Nhớ kỹ, lần sau không được nói bậy. Lỡ xui xẻo đến tai lão đại thì ta không cứu ngươi nổi đâu "
" Biết rồi " Chu Vân le lưỡi, nhưng nàng vẫn rất nghiêm túc nhắc nhở bár thân phải cẩn thận.
Bây giờ là tận thế, không có pháp luật, không nên nói bậy chọc tới tai họa.
Kế đó hai người lại trò chuyện thêm chốc lát, cuối cùng Quân Hạo đưa Chu Vân về phòng của mình, còn hắn tùy tiện tìm một nơi nghỉ ngơi chờ thuyền đến đảo.
Mười một giờ đêm, thuyền đánh cá chính thức cập bến đảo Tam Giác.
Cho thủy thủ thả neo, Quân Hạo dự định đi gọi lão đại, nhưng hắn gõ cửa mấy lần mà bên trong vẫn không có động tĩnh.
Suy nghĩ chốc lát, Quân Hạo ngừng gỡ cửa, thẩm nhủ.
Làm phiền thế cũng không hay, thôi, cứ để lão đại ngủ lại đây qua đêm nay vậy !
Quân Hạo chỉ huy thủy thủ xuống thuyền, bất ngờ thấy tên Lý Hổ chạy như bay ra, dáng vẻ rất gấp rút.
" Quân Hạo, Phong Vũ ca đâu ?"
" Lão đại còn ngủ, ngươi cũng đừng ngu ngốc
chạy tới làm phiền hắn ” Quân Hạo cảnh giác, khẽ nhắc nhở thằng ngu này.
" Vậy ta xuống thuyền ?
" Đi thôi "
Quân Hạo gật đầu đồng ý, hắn biết tên này gấp làm gì, chắc chắn đi tìm nữ nhân, cái gì mà hầu nữ với chả nữ hầu.
...
...
Đúng hai giờ sáng,
Trong phòng ngủ của mình ở trên thuyền, Phong Vũ bất thình lình mở mắt, nhìn thoáng qua lòng bàn tay phải.

Bạn đang đọc bộ truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân tại truyen35.shop

Quy tắc đã thay đổi, nhưng lần này rất khác những lần trước.
[ Bảy đại tội, là những tội nghiệt nghiêm trọng nhất:
1. Từ 0 giờ hôm nay đến 0 giờ ngày hôm sau, tham lam là hành vi sai trái tuyệt đối không thể dung thứ, kẻ vi phạm chắc chắn phải nhận bản án tử hình. ]
tr
Phong Vũ lập tức thay đổi sắc mặt, đồng tử co rụt, trở nên cực kỳ nghiêm nghị.
" Quy định một khi vi phạm chắc chắn phải chết ! "
Nhìn đến dòng quy định này, Phong Vũ nhớ tới chủ nhân trước kia của Găng tay Phán quyến.
Đối phương là một bán thần danh sách bốn " Con Rối " thuộc Trường phái tư tưởng Hoa Hồng, mặc dù đến kỷ nguyên thứ năm bọn hắn mới có cái tên đó, nhưng bắt đầu từ kỷ thứ hai nó đã tồn tại rồi và chúng tín ngưỡng vào Thần Bị Xích.
Khí ấy cô nàng " Con rối " dựa vào Găng tay Phán quyết đè đánh hắn bầẩm dập, nhưng đột nhiên găng tay mất khống chế, điên cuồng cắn ngược lại chủ nhân của nó.
Tầng tầng lớp lớp quy định đập xuống,
Nào là nơi này nghiêm cấm bay lượn, nghiêm cấm ác linh, nghiêm cấm nhập hồn, nghiêm cấp rít rào, nghiêm cấm nguyền rủa, nghiêm cấm khống chế vật sống, nghiêm cấm khống chế vật chết,
Nào là nơi này không cho phép di chuyển, không cho phép động đậy, không cho phép...
Nguyên cả một cái nghị định pháp luật đập xuống biến đối phương thành con rùa trong nhà giam.
Cô nàng " Con Rối " đường đường là bán thần danh sách bốn mà đến động đậy nhẹ nhàng cũng làm không được.
Chỉ cần hơi động một tí là ăn cả đống trừng phạt ngay, phần lớn những năng lực siêu phàm nàng có đều bị cấm sử dụng.
Đối mặt với một kẻ địch bị vật phong ấn bắn ngược thì Phong Vũ, vốn là kẻ địch sẽ làm gì ?
Tất nhiên là cháy nhà đi hôi của, thả đá xuống giếng, nhân lúc nàng có bệnh nhanh chóng đòi mạng nàng.
Sấm sét rơi xuống hóa
thành dòng lũ xanh lam, đánh cô nàng ” Con Rối ” cháy đen, biến thành mội đống đặc tính siêu phàm
Trận chiến giữa hai bán thần chưa bao giờ dễ dàng đến thế, Phong Vũ không chỉ lấy được vật phong ấn tương đương danh sách ba, còn tặng thêm một đặc tính siêu phàm danh sách bốn.
...
Nhưng giờ hắn phải đối mặt với tình hình mà cô nàng " Con Rối " khi xưa đã từng gặp.
Tuyệt đối, tuyệt, tuyệt, tuyệt, tuyệt tuyệt tuyệt tuyệt tuyệt tuyệt tuyệt đối không được vi phạm.
Biến tay phải thành nắm đấm đập vào ngực trái, khẽ cầu nguyện.
" Phong Bạo phù hộ ”"
Mặc dù thế giới này không có Chúa Tế Bão Táp, nhưng hắn vẫn cầu nguyện tăng thêm tí cảm. giác an toàn.
Tham lam là gì ?
Tham lam là quá tham, đến cái mức độ muốn lấy hết tất cả mọi thứ về cho mình, dù cho những thứ đó vốn nên thuộc về phần của người khác.
Nó là khao khát vượt qua khuôn khổ cho phép, thèm muốn những. thứ mà mình không xứng đáng được nhận.
Tham lam là ham muốn một cách quá mức, đối với những nhu cầu cơ bản của con người như: tài, sắc, danh, lợi...
Phong Vũ tốn cả một đêm chỉ để trầm tư, suy nghĩ về khái niệm tham lam, cách để tránh trở nên tham lam.
Hắn sắp biến thành hiển giả luôn rồi !
Nếu như hỏi ngay bây giờ hắn muốn gì nhất, chắc chắn là quay về trạng thái bán thần danh sách bốn, nhưng nó là tham lam sao ?
Không phải, bởi vì hắn đã từng là bán thần.
Hắn muốn quay trở lại trạng thái bán thần là hoàn toàn hợp lí, trong người có đủ đặc tính siêu phàm để làm điều đó, nó nằm trong khuôn khổ mà hắn có thể thực hiện được...nó hoàn toàn không phải tham lam, vì đó là điều hắn xứng đáng được nhận.
Đúng, chính là như thế !
Chỉ cần kiên trì với ý định này, kiên định bản tâm, không mơ tưởng xa. vời là đủ để tránh vi phạm !
...
Bảy giờ sáng rời khỏi giường, tắm rửa vệ sinh cá nhân.
Phong Vũ ra cửa, xác nhận ở trên boong có hai tên thủy thủ gác thuyền, Quân Hạo không có ở đây, chắc đã đi báo cáo tình hình dòng lũ xác sống cho bên thủ lĩnh.
Ồ?
Còn có một tên với khuôn mặt hèn hạ bị treo trên cột cờ ? Vụ gì ?
Chưa hết, quan trọng nhất chính là một nữ nhân mọc cánh chim đang đứng trên nóc buồng lái, còn le lưỡi hồng phần ra liếm lông VŨ...
" Hì hì, ngài cố vấn...ngươi rốt cuộc tỉnh rồi nha, làm người ta chò mãi ~"
Một giọng nói như chim hoàng anh hót, cực kỳ dễ nghe vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân, truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân , đọc truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân full , Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân full , Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top