Chương 40: Chồn Sói vs Xác sống dị loại
Trên đường tiến vào trong trấn, Phong Vũ đang đi đột ngột ngừng bước.
Ngay sau đó một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, nếu vừa rồi hắn bước thêm một bước nữa thì trăm phần trăm sẽ bị đạp trúng.
" Hì hì thuyền trưởng, hình như hôm nay tâm tình của ngươi không được tốt lắm "
" Không có ! " Liếc nàng, Phong Vũ nặng nề cọc cằn đáp.
" ? " Trên đầu Huyền Điểu xuất hiện một dấu chấm hỏi.
Oa !
" Chuyện gì, ai trêu chọc ngươi ? "
Phong Vũ mặc kệ nàng, tiếp tục đi về trước.
Mới sáng sớm bị khiêu khích dĩ nhiên sẽ khó chịu, nhưng dựa vào tính cách của Phong Vũ thì cách giải quyết phải bình tĩnh hơn nhiều
Cái gì kỳ lạ cũng có lí do của nó, do đó cộc cằn, cáu bẩn hay bốc đồng...chỉ là phương pháp đóng vai.
...
...
...
Thành duyên hải, khu vực ngoại ô.
Đây là một đoạn đường đổ nát, với hàng đống xe hư hỏng cùng t·hi t·hể khô cạn.
Quan trọng nhất là trên đường có mấy trăm con xác sống ghê tởm với da thịt nhợt nhạt thối rửa đang lượn lờ qua lại tìm con mồi.
Bất ngờ một âm thanh điên tai nhức óc vang lên.
Uỳnh uỳnh uỳnh —
Ba chiếc xe bọc thép điên cuồng lao nhanh trên đường bê tông, xe hư hay xác sống nào dám chặn đường đều bị lớp giáp ở đầu xe được trang bị nhiều mũi xiên nhọn đâm thành thịt nát.
Xác sống ở quanh thấy tiếng động bắt đầu bu lại, nhưng số lượng không đủ để hình thành dòng lũ nên khó mà chặn được ba chiếc xe bọc thép được trang bị tối tân.
Oanh, oanh, oanh !
Liên tục đụng nát vài chục con xác sống, máu thịt màu đen kinh tởm đã dính đầy thân xe.
Cũng may, xe có hai lớp kính chống đạn, còn có song sắt nên không có cục thịt nào rơi vào trong.
Ba chiếc xe rời khỏi hải cảng vì thực hiện một nhiệm vụ, là thu thập tài liệu trong một căn cứ nghiên cứu ở ngoại ô, còn Phi Hùng là đội trưởng cho lần hành động này.
Phi Hùng quay đầu nhìn vào gương chiếu hậu, liền thấy một con nữ xác sống đang đuổi theo, nó có hai chân với cơ bắp phát triển giống ếch, đang liên tục bật nhảy qua những chiếc xe hỏng hóc.
Mỗi cú nhảy của nó có thể dễ dàng phóng xa cả chục mét.
" Đáng c·hết, nó vẫn còn bám theo ! " Sắc mặt Phi Hùng tối sầm xuống.
Vốn cho rằng nhiệm vụ lần này rất dễ dàng, vì cái căn cứ nghiên cứu đó đã bị trung tá Lân Ngân Nguyệt dọn dẹp qua một lần.
Cũng vì lần trước thiếu một ít tài liệu quan trọng nên mới có lần hành động bù đắp này.
Lúc vừa bắt đầu nhiệm vụ vô cùng dễ dàng.
Chạy tới căn cứ nghiên cứu, giải quyết nguy hiểm xung quanh, tiến vào tìm kiếm tài liệu...diễn ra rất thuận lợi.
Vấn đề là khi bọn họ hắn vừa rời khỏi căn cứ nghiên cứu lại đụng mặt với một bầy xác sống từ thành Nam Phong, chỉ là một bầy nhỏ chứ không phải thi triều, nhưng cũng có hơn hai ngàn xác sống tụ tập cùng di chuyển.
Đáng sợ nhất là trong bầy xác sống có ba con dị loại.
Tiểu đội Phi Hùng vốn là năm xe bọc thép, nhưng giờ chỉ còn ba chiếc, hai xe còn lại đã bị phá hủy bởi xác sống dị loại.
Và giờ, dù đã chạy xa căn cứ nghiên cứu, nhưng vẫn có dị loại đang đuổi theo ngay sau lưng.
" Tốc độ nhanh như thế, chỉ có thể là loại nhanh nhẹn "
Thậm chí còn có đặc điểm của chủng lưỡng cư, khó đối phó hơn Dị Loại thường thấy rất nhiều lần.
Thấy xác sống dị loại càng ngày càng gần, Phi Hùng nhanh chóng ra lệnh vào bộ đàm.
" Súng máy đâu, đẩy lui nó cho ta ! "
Theo lệnh của hắn, trên cả ba xe bọc thép chui ra ba nòng súng máy được khống chế bởi binh sĩ từ khoang chiến đấu ở nóc xe.
Tiếp đó, chờ kẻ địch vào phạm vi có thể gây sát thương là...
" Khai hỏa !! "
Cộc, cộc, cộc —
Cộc, cộc, cộc —
Theo tiếng vỏ đạn rơi xuống mặt đường, hàng trăm tia lửa đổ nhào về phía xác sống dị loại đang nhảy qua những chiếc xe.
Oành !
Xác sống dị loại lập tức bị vài viên đạn súng máy bắn ngã, nhưng nó ngay lập tức đứng lên lại phóng về trước.
Lần này nó không chỉ có tốc độ nhanh nhẹn, còn có khả năng phản xạ vô cùng đáng sợ.
Nó dễ dàng lẩn tránh từng làn đạn, hoặc chỉ để đạn sượt qua da thịt, dựa vào khả năng của dị loại chút v·ết t·hương nhỏ không phải là vấn đề lớn.
Dị loại dù không có ý thức tự chủ giống xác sống thông thường, nhưng lại sở hữu bản năng sống còn, hiểu cách tránh xa nguy hiểm.
Chỉ thấy nó dễ dàng dùng tốc độ nhanh nhẹn hoặc các chướng ngại vật trên đường để cản đạn.
Nhưng vừa đúng lúc nó ló đầu lên giữa xác của một chiếc xe bus hỏng, vừa định đuổi theo máu thịt tươi ngon thì một thứ b·ốc c·háy bay tới.
Oanh !!
Ngọn l·ửa b·ùng l·ên, trước sức nổ lớn cả con dị loại cũng xe bus b·ị b·ắn ra xa cả chục mét mới ngừng lại, khói đen bay lên mù mịt.
" Đồ chó hoang, né nữa ta xem !! " Trên người Phi Hùng mọc ra nhiều lông đen, vác một khẩu t·ên l·ửa cầm tay ở vai, hùng hổ mắng to.
Bắn trúng rồi, nhưng Phi Hùng cũng hiểu, khả năng rất cao là với một phát t·ên l·ửa không đủ để tiêu diệt đối phương, nó vừa có được đặc điểm của chủng nhanh nhẹn vừa có chân của loài lưỡng cư...
Rất rõ ràng khi đoán rằng nó không hề dễ g·iết như vậy.
" Tăng tốc mau, đội tiếp viện đến đâu rồi " Ném khẩu t·ên l·ửa cầm tay cho cấp dưới, Phi Hùng vội hỏi.
" Không tốt " Tên lính liên lạc lộ ra vẻ lo sợ. " Đội tiếp viện vừa đụng độ với một đám động vật biến dị biết bay, tạm thời bị chặn ở cầu treo cách chúng ta hơn một cây số "
" Một đám động vật biến dị, còn biết bay ? " Phi Hùng vẻ mặt như đưa đám.
Đụng phải kẻ địch có thể bay trên không, đừng hỏi đội cứu có thể đến tiếp ứng hay không, mà hãy xem bọn hắn có thể rút lui an toàn hay không đều là một cái vấn đề lớn.
Biết rõ không thể trông chờ vào ai, Phi Hùng lấy bản đồ ra, xem xem đường nào có thể cắt đuôi mấy con dị loại phía sau.
!!!
Chờ chốc lát,
Bỗng dưng Phi Hùng thấy sống lưng lạnh lẽo, cảm giác ngột ngạt bao phủ lồng ngực, không cho hắn suy nghĩ nhiều, bản năng dã thú đang điên cuồng phát ra cảnh báo nguy hiểm.
Trong khoảng khắc ngàn cân treo sợi tóc, Phi Hùng quyết định cho thú tính nuốt chửng nhân tính.
Gào !!!
Ngay lập tức, thân thể hắn đột ngột phình to một vòng, với vô số lông đen xuất hiện che kín cơ thể, hai tay mọc ra móng vuốt sắc bèn.
Ngũ quan dài ra trước giống chồn, với những chiếc răng nanh dữ tợn.
Phi Hùng biến hình xong, không hề do dự dùng toàn bộ sức lực lao lên, nhảy qua khoang ở nóc xe.
Nghe có vẻ rất lâu, nhưng từ lúc Phi Hùng hóa thú nhảy ra khỏi nóc xe chỉ cần một giây.
" A ? " Binh sĩ ở bên cạnh hoảng hồn, không hiểu đội trưởng làm trò gì, nhưng rất nhanh thôi hắn sẽ hiểu.
Phi Hùng tung người ở không trung, cũng vào lúc này một cái trụ đèn bằng sắt thép bắn ra từ góc đường.
Uỳnh —
Đụng nát kính chống đạn cùng song sắt, trụ đèn bắn xuyên qua hàng ghế sau, vị trí của Phi Hùng vừa nãy bị xuyên thủng, binh sĩ ở bên cạnh lập tức bị trụ sắt ép vào cửa xe thành thịt nát, máu tươi bắn ra bốn phía.
Không dừng lại ở đó, dưới xung kích mẽ chiếc xe bọc thép triệt để mất lái, liên tục xoay tròn bốn vòng cho đến khi va phải một căn nhà đổ nát mới ngừng lại.
Hai chiếc xe còn lại cũng dừng tại chỗ.
Rống !!!
Phi Hùng vừa thoát khỏi đòn chí mạng, chưa kịp ổn định tinh thần đã nghe một tiếng rít gào.
Quay sang góc đường, một con xác sống cao hơn hai mét hiện ra trong tầm mắt.
Nó có cơ bắp cuồn cuộn, gân xanh mọc khắp người, hai mắt đỏ tươi như máu, tay phải với móng tay đen kịt đang cầm một cột trụ bê tông nặng nề.
Lúc này, cả hai nhìn nhau, trong mắt cả hai đều bộc phát cơn khát máu kinh người.
Xác sống thì không cần nói, còn Phi Hùng là một người đột biến dạng Chồn Sói.
Đó là một trong những động vật hung bạo nhất trong tự nhiên hoang dã, loài thú sở hữu sức mạnh đánh bại kẻ địch to lớn hơn vài lần mình.
Với nhiều chiến tích đánh bại chó sói, linh miêu, thậm chí là cả gấu đen cùng gấu bắc cực.
Ở đây,
Một xác sống vô cảm chỉ có hứng thú với máu thịt, thêm một kẻ đột biến đã từ bỏ nhân tính, chỉ còn lại thú tính đang kiểm soát cơ thể.
Nếu đụng nhau tất nhiên là trận chiến một mất một còn !
Hai mắt Phi Hùng đã sớm đầy tơ máu, nhe răng sắt nhọn cùng nước dãi tanh tưởi, hai tay hắn hạ thấp xuống lập tức bắn mạnh về trước.
Gào !!!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!