Làm sao Lâm Kiến Ba có thể cam lòng bị Lâm Thư Âm giẫm đạp dưới chân? Tối hôm đó, anh ta đưa bố mình là Lâm Vĩnh Kiệt đi tìm bà cụ.
“Bà nội à, lần này Thư Âm có thể giành được hợp đồng của nhà họ Bạch hoàn toàn là do may mắn, thật ra thì trong lòng bà còn hiểu rõ hơn chúng cháu.
Dù sao thì cô ấy cũng mới tốt nghiệp đại học, còn chưa quen với rất nhiều việc của công ty.
Hơn nữa, về chuyện đối nhân xử thế hay tình hình thương trường lại càng không biết.
Nếu bà giao toàn bộ công trình này cho cô ấy thì bà có thể yên tâm sao?”
Lâm Vĩnh Kiệt không giỏi nói năng, chỉ bảo: “Mẹ, Thư Âm chỉ là một đứa con gái thì có thể làm được gì chứ? Con nghĩ Kiến Ba nói rất có lí, mẹ nên suy nghĩ vì chuyện lớn.”
Bà cụ nhíu mày một cái, hỏi: “Ý của hai đứa là gì?”
Lâm Kiến Ba nói: “Bà nội, hôm nay bà cũng thấy là Diệp Vô Phong kiêu ngạo, vênh váo gọi cháu! Dù Lâm Thư Âm có năng lực đi nữa thì cô ấy cũng là người ngoài, cô ấy là vợ của Diệp Vô Phong.
Bà thật sự muốn giao toàn bộ việc chuẩn bị công trình cho cô ấy sao? Bà không sợ là tài sản của nhà họ Lâm chúng ta sẽ bị họ từ từ ăn sạch hết sao?”
Câu nói này của Lâm Kiến Ba rất nghiêm túc, lập tức đánh trúng điểm yếu trong lòng bà cụ, thực sự là bà không tin tưởng Lâm Thư Âm, nhưng hợp đồng này là do Lâm Thư Âm đàm phán được, vậy nên chính bà cũng không thể làm gì hết.
“Kiến Ba, cháu có lo lắng quá không? Diệp Vô Phong rất đáng ghét, hơn nữa còn dựa dẫm nhà họ Lâm của chúng ta, chính là loại phế vật đi ăn bám! Bà đã muốn đuổi cậu ta ra khỏi nhà họ Lâm từ lâu rồi, nhưng mà ông nội cháu lúc hấp hối đã để lại lời trăn trối là trừ khi chính cậu ta đưa đơn ly hôn.
Theo như bà biết thì giữa Lâm Thư Âm và cậu ta cũng chẳng có tình cảm gì, người nhà nó cũng chỉ mong nó ly hôn với Diệp Vô Phong thôi.
Làm sao nó có thể tính toán chuyện công ty cùng với Diệp Vô Phong?”
Con ngươi của Lâm Kiến Ba đảo qua đảo lại vài vòng rồi nói: “Bà nội, bà quá tốt bụng.
Lòng người khó lường, chuyện sau này, ai dám đảm bảo rằng Lâm Thư Âm sẽ không bị Diệp Vô Phong dụ dỗ? Công trình này có liên quan đến sống chết, mất còn của nhà họ Lâm chúng ta.
Lấy một ví dụ là Diệp Vô Phong giựt dây Thư Âm cắt xén tiền nguyên vật liệu, đứng giữa kiếm lợi bỏ vào túi riêng.
Lỡ như xảy ra sự cố về chất lượng của công trình đến lúc đó hối hận đã không kịp rồi!”
Vẻ mặt của bà cụ càng ngày càng nghiêm túc, khỏi phải nghi ngờ là lời nói của Lâm Kiến Ba đã chạm đến lòng bà.
Bà lo lắng nhất Diệp Vô Phong và Lâm Thư Âm ở chung một phe, hợp tác với nhau để chiếm sạch tài sản của nhà họ Lâm.
Bà cảm thấy thật hối hận, thật sự không nên để Lâm Thư Âm có quyền kiểm soát duy nhất một công trình lớn như vậy.
Mặc dù bà không đồng ý để Lâm Thư Ân làm tổng giám đốc, nhưng mà với tư cách là người phụ trách tiếp nhận công trình của nhà họ Bạch, tự nhiên Lâm Thư Âm sẽ có cơ hội ở gần nhà họ Bạch hơn, danh tiếng và vòng tròn giao tiếp của cô ấy sẽ sớm vượt qua Lâm Kiến Ba.
Tuy tên Diệp Vô Phong kia hết ăn lại nằm, là một thằng vô tích sự, nhưng càng là loại người như vậy thì lại càng dễ dùng thủ đoạn để thu lợi.
Thấy cơ hội thích hợp, chắc chắn anh sẽ giựt giây vợ mình thoát khỏi sự khống chế của gia đình, khi đó, Lâm Thư Âm đã đầy đủ lông cánh, chính bà nói chuyện cũng không dễ dàng.
Lâm Kiến Ba thăm dò qua lời nói và vẻ mặt, thấy bà cụ đã lung lay, lại lấy ra một bức ảnh từ chiếc ví da mang anh ta mang theo bên người: “Bà nội, sau khi bà xem bức ảnh này bà sẽ hiểu nỗi khổ tâm của cháu.”
Bà cụ nhận lấy bức ảnh của Lâm Kiến Ba, vừa nhìn đã lập tức ngạc nhiên đến ngây người.
Ảnh chụp một nam một nữ đang ôm nhau thắm thiết ở cạnh hồ, người phụ nữ chính là Lâm Thư Âm, nhưng người đàn ông kia lại không phải là Diệp Vô Phong.
Nhìn góc nghiêng thì người đàn ông đó hơi giống Bạch Văn Đông - tổng giám đốc công ty của tập đoàn nhà họ Bạch.
Cho dù người đàn ông này là ai thì Lâm Thư Âm là người phụ nữ đã có chồng còn đi dụ dỗ người đàn ông khác, hẹn hò ở cạnh hồ.
Không chỉ cắm sừng Diệp Vô Phong mà còn làm mất mặt nhà họ Lâm.
Lâm Kiến Ba lại nói: “Bà nội, hiện tại toàn bộ người dân ở thành phố Tam Giang đều đang chất vấn Lâm Thư Âm.
Cô ấy dựa vào đâu mà suôn sẻ lấy được công trình của nhà họ Bạch như vậy chứ?”
“Những bức ảnh này là được lén lút gửi tới trong cuộc trò chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Thần Cấp Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thần Cấp Ở Rể, truyện Thần Cấp Ở Rể , đọc truyện Thần Cấp Ở Rể full , Thần Cấp Ở Rể full , Thần Cấp Ở Rể chương mới