" Không biết khi nào mới tới nơi? Thật sự rất nhớ vương gia, chẳng biết ngài ấy có nhớ đến ta không nữa.
"_ Nữ nhân bên cạnh than thở, gương mặt lộ ra chút chờ mong.
Xe ngựa thình lình nghiêng về một phía, hình như bánh xe vừa cán qua một hòn đá không quá lớn, rất nhanh xe lại ổn định vững vàng lăn bánh trên đường mòn.
Mộc Như Châu đã cố ngồi né nữ tử bên cạnh, nhưng lúc xe nghiêng, nàng ta vẫn đổ người về phía nàng.
" Liễu Yên, xin lỗi muội, ta không cố ý a."_ Nữ nhân bên cạnh ngồi dịch sang một bên, giọng điệu hối lối.
Dù bất mãn hay khó chịu đến mấy Mộc Như Châu vẫn phải dịu dàng mỉm cười với đối phương, tay quơ quơ ra dấu: Không sao đâu tỷ tỷ, muội không bị gì.
Dường như nữ nhân kia hiểu ám hiệu ngôn ngữ của người câm, gương mặt áy náy nhanh chóng biến mất, thay vào đó là nụ cười ngọt ngào.
" Liễu Yên, muội không chỉ đẹp mà còn dịu dàng nữa." Chẳng trách mà vương gia đi săn vẫn mang theo nữ tử câm này.
Mộc Như Châu chỉ liếc mắt một cái là biết ngay nữ nhân trước mặt đang đóng kịch, nàng không để tâm, coi như không biết, chỉ im lặng mỉm cười cho có lệ.
Lần này Sở Mạc Vân Phong cùng với Bắc Lương vương đi săn, hắn đi săn liền mang theo 6 di nương trong phủ đi cùng.
Cứ hai người thì ngồi cùng một xe ngựa, nữ tử tên Liễu Yên này được sắp xếp ngồi cùng nữ nhân giả tạo bên cạnh tên Lạc Cẩm.
Mộc Như Châu đương nhiên sẽ nhân cơ hội này ám sát hắn, cho nên nàng dịch dung thành nữ nhân tên Liễu Yên, không chỉ dễ thực hiện nhiệm vụ mà nữ nhân này còn là người Sở Mạc Vân Phong ít đụng chạm tới nhất.
Hơn nữa nàng ta bị câm thì nàng càng dễ giả mạo hơn, có đôi lúc giọng nói là điểm dễ bị lộ sở hở nhất.
Ban đầu nàng cũng định dịch dung làm một binh lính, nhưng những binh lính kia vóc dáng cao to, sức dài vai rộng mà khi nàng nhìn lại dáng người của chính mình...haiz, không bị phát hiện mới lạ.
Mộc Như Châu nghiêng đầu ra một chút nhìn qua cửa sổ xe ngựa, mành lụa theo gió cuốn lên, lộ ra một góc sáng hoàng hôn, ánh chiều tà nhàn nhạt chiếu lên khung cửa sổ nhỏ, cũng đọng lại chút ấm áp trên tay nàng.
Sở Mạc Vân Phong...!thật mong đợi lần gặp lại này a.
*
Xe ngựa của họ ở giữa đoàn, đi thêm một canh giờ nữa thì dừng lại, tiếng vó ngựa từ đằng sau vọng đến, càng lúc càng gấp gáp.
Mộc Như Châu khẽ liếc nhìn qua khe mành lụa, thấy lều trại xa xa đã được dựng xong xuôi tại bãi đất trống, xung quanh là được rào bằng gỗ bạch đàn, có cửa ra vào.
Phía ngoài được giăng lưới, các thị vệ thì thay phiên nhau gác xung quanh đề phòng có người xâm nhập.
Bốn nữ nhân phía trước xuống từ hai xe ngựa giống nhau, nàng cũng cùng nữ nhân Lạc Cẩm đi ra cùng.
Bạn đang đọc bộ truyện Thân Vương Vô Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thân Vương Vô Tình, truyện Thân Vương Vô Tình , đọc truyện Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình chương mới