Từ trong lều, Lạc Cẩm đi ra với vẻ mặt hốt hoảng, đôi mắt đảo quanh tìm kiếm, không những thế nàng ta còn kéo người canh giữ lều cạnh đó, hỏi dồn dập.
Hoài Thanh thấy vậy thì đi tới.
" Lạc phu nhân, có chuyện gì sao?"
Lạc Cẩm thấy hắn thì mặt mày vui mừng, nhanh lời đáp: " Liễu Yên muội muội lúc nãy bảo đi dạo xung quanh đây, nhưng hai canh giờ rồi vẫn chưa thấy trở về.
Hoài đại nhân xem..."
" Liễu phu nhân?"_ Hoài Thanh nhíu mày, hắn bỗng nhớ đến lời căn dặn của vương gia lúc nãy.
" Nếu trong đám nữ nhân kia, bất chợt có kẻ nào mất tích, ngươi phải mang quân vào rừng tìm ta ngay."
Lạc Cẩm thực ra không phải lo lắng cho nữ nhân kia, nàng ta chết càng có lợi, bớt đi một kẻ tranh giành vương gia với mình.
Nhưng ít nhất cũng phải đánh tiếng với Hoài đại nhân.
Lạc Cẩm còn muốn tỏ vẻ lo lắng đến nỗi khóc lóc sướt mướt thì đã thấy Hoài Thanh bất ngờ điều động binh lính, hắn đáp người lên ngựa rồi cấp tốc chạy vào rừng.
Lạc Cẩm chớp chớp mắt không ngừng, suy nghĩ mù mờ.
Từ lúc nào tìm kiếm một di nương mà phải vội vã như vậy, còn là đích thân Hoài đại nhân tìm kiếm nữa chứ.
*
Con ngựa vẫn trong trạng thái mất khống chế, cuối cùng Sở mạc Vân Phong dứt khoát xuống ngựa.
Hắn đánh ngựa về theo hướng đóng lều trại kia, nhưng lúc hắn vừa quất mạnh roi vào mông ngựa, ngựa chạy khuất trong làn sương dày, không bao lâu lại nghe thấy tiếng hí dài.
Có vẻ đã chết.
Sở Mạc Vân Phong không nhìn thấy phương hướng nhất định, sương mù vẫn bao quanh hắn, mùi hương kia càng ngày càng nồng.
Hắn nhíu mày, vẫn điệu bộ trấn tĩnh nghênh đón kẻ địch, cao giọng nói.
" Nếu các hạ có bản lĩnh thì có thể mặt đối mặt với bổn vương, cần gì dùng đến thủ đoạn như vậy."
Một tràng cười êm tai vang lên, nhưng trong lúc này nghe vào càng quỷ dị.
Kết thúc tràng cười là một giọng nói không rõ nam hay nữ.
" Nếu ta có bản lĩnh cũng sẽ không tốn sức dùng đến thủ đoạn này.
Ta chính là đánh không lại vương gia."
Nghe đối phương nói vậy nhưng Sở Mạc Vân Phong không lấy gì kinh hỉ, thậm chí hắn còn cảnh giác nhìn xung quanh hơn.
Sương mù càng ngày càng dày, đến khi không còn nhìn thấy cảnh vật xung quanh thì hắn nhất quyết đứng im, tập trung lắng nghe động tĩnh.
Thính giác của hắn vô cùng tốt, dù là tiếng xào xạc nhỏ nhất cũng có thể phát giác ra.
Một tiếng động không lớn lao đến từ phía đông, hắn dùng roi ngựa đánh mạnh về phía đó, nhưng lại là người rơm, hắn xoay người quật mạnh hướng bên phải, vẫn là người rơm, đánh sang bên trái cũng là người rơm.
Sở Mạc Vân Phong nhắm mắt lại, lắng nghe kĩ thì có tiếng động lớn đang áp sát đằng sau, hắn mở mắt ra, dùng khinh công bật người lên, kéo được một cánh tay phía trên xuống.
Mộc Như Châu tập kích trên đỉnh đầu hắn, không ngờ vẫn bị phát hiện, lộn nhào một vòng cuối cùng bị hắn đè dưới thân.
Bạn đang đọc bộ truyện Thân Vương Vô Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thân Vương Vô Tình, truyện Thân Vương Vô Tình , đọc truyện Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình chương mới