* Những địa danh trong truyện 1 số là thật, 1 số là hư cấu.
Mộc Như Châu đến trấn Nam Hải vì muốn tìm một loại thảo dược để điều chế thuốc giải Hoàn Cốt, hơn nữa nơi đây có thể tránh khỏi tai mắt của phủ Thân vương, tránh họ tìm ra nàng quá sớm trước khi đến cốc Vực U.
Ở trấn Nam Hải có một tập tục rất lạ, đó là nữ quyền - nữ nhân làm chủ.
Cho nên việc nàng kéo theo một nam nhân trên đường phố cũng không phải chuyện gì lạ lẫm, cái lạ lẫm ở đây chính là dung mạo quá mức nổi bật của họ.
Sở Mạc Vân Phong thì không nói, nữ nhân nhìn thấy hắn như chỉ muốn lao vào vồ vập, có lẽ vì ngại trường kiếm trong tay nàng nên chưa hành động.
Còn Mộc Như Châu cũng không dịch dung, vì dùng nhiều không tốt cho da mặt, cho nên vẫn là ít dùng, lúc cần thiết mới dịch dung.
" Mỹ nhân, bổn vương đề nghị nàng đeo mạn sa vào.
Nam nhân ở trấn này có thể vì nàng mà chết oan đấy."
Sở Mạc Vân Phong ghé sát vào tai nàng nói, hơi nóng phả vào gò má nàng, điệu bộ vô cùng thân mật.
Mộc Như Châu đưa tay đẩy cái bản mặt kiêu kì của hắn ra, chán ghét nói: " Ít nói đi."
Nam nhân ở đây có lẽ chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân như hoa như ngọc cho nên họ nhìn nàng đến nhỏ dãi, nhìn đến xuất thần, nhìn đến hai mặt trợn trắng.
Và hậu quả của việc này là bị thê tử của mình lôi vào nhà giáo huấn một trận.
Mộc Như Châu không muốn rước thêm phiền phức nên cũng tạm nghe hắn, lấy mạn sa che mặt.
Hắn thấy vậy thì cười cười, còn muốn nói lời trêu ghẹo gì đó nhưng bị nàng lườm đến nổ đom đóm mắt, vậy là lại ngoan ngoãn ngậm miệng.
Đi được một lúc thì nàng vào quán trà uống chút nước.
Nàng giải huyệt để hắn tự mình uống nước, dù sao hắn thân mang kịch độc, chạy cũng không thoát.
" Đây, bình trà hoa cúc của khách quan."_ Tiểu nhị bê trà ra.
Mộc Như Châu rót cho mình một chén rồi tự uống.
Sở Mạc Vân Phong cũng không làm khó bản thân, dù đây là loại trà kém xa loại hắn thường uống.
Không ai nói với ai lời nào, cứ thế trầm mặc uống trà.
Những bàn xung quanh thì rôm rả hơn hẳn, đôi khi có những cặp mắt lộ liễu nhìn qua chỗ họ, dáo diết nhìn từ đầu xuống chân.
Thế cục cứ thế bị phá vỡ khi có một người đàn bà mập đi đến bàn họ.
Người đàn bà đó nhìn thoáng qua đủ biết là kẻ có tiền, có quyền nơi đây.
Bà ta rất tự nhiên mà ngồi xuống, cái chép miệng khiến nước bọt văng vãi tứ tung.
Mộc Như Châu nhíu mày nhưng lười lên tiếng, chỉ là nàng không đụng đến nước trà thêm lần nào nữa.
" Tiểu cô nương, đây là tướng công của cô sao?"
Người đàn bà đưa mắt đánh giá nàng từ trên xuống, ánh mắt có ghen tị, có xem thường.
Rồi ánh mắt bà ta lại đá qua nhìn Sở Mạc Vân Phong, hai chữ thèm thuồng viết đầy trên mặt.
Mộc Như Châu đưa mắt nhìn qua, thấy hắn vẫn điềm nhiên như không uống trà, nàng nhìn người đàn bà, nhạt nhẽo trả lời.
" Không phải."
Người đàn bà nghe tới đây lộ vẻ vui mừng, ánh mắt phát sáng, cứ nhắm Sở Mạc Vân Phong mà nhìn.
Bà ta chép miệng thêm cái nữa, ngoắc ngón tay ra hiệu cho gia đinh đằng sau.
Gia đinh hiểu ý, rất nhanh đi tới đặt lên bàn họ một túi vải thô, nghe âm thanh phát ra, không cần nhìn cũng biết bên trong có rất nhiều ngân lượng.
Bạn đang đọc bộ truyện Thân Vương Vô Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thân Vương Vô Tình, truyện Thân Vương Vô Tình , đọc truyện Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình chương mới