Mộc Như Châu từ bên ngoài trở về, ngoại trừ lần trước vội vội vàng vàng tới nhận nhiệm vụ ám sát Mộc Tam, nói trắng ra nàng đã không về Tu La điện gần 3 năm nay.
Vừa bước chân vào sân lớn giữa phủ, nàng đã nghe thấy một giọng nói thân quen.
"Ai ôi, thiếu chủ, cuối cùng ngài cũng về rồi, Trần bà bà còn tưởng ngài phải đi thêm mấy năm nữa chứ."
Trần bà bà bỏ giỏ rau mới hái lên bàn đá gần đó, vẻ mặt không kìm được xúc động tiến tới chỗ nàng.
"Bà bà, người vẫn khoẻ chứ?"_Mộc Như Châu dịu giọng nói chuyện khác với dáng vẻ thường ngày.
Trần bà bà là người chứng kiến nàng trưởng thành, là người dám đứng trước mặt phụ thân nàng bênh vực cho nàng.
Đối với nàng, người cũng giống như mẫu thân thứ hai vậy.
"Khoẻ sao được, không có tiểu thiếu chủ bên cạnh, ngày nào bà bà cũng buồn chán đến nỗi mất ăn mất ngủ."_Trần bà bà than thở.
Nàng cười cười, giọng điệu hối lối: "Là ta không tốt, khiến bà bà lo lắng nhiều rồi."
"Ây, thiếu chủ khoẻ mạnh thì bà bà già này vui rồi."_Trần bà bà yêu thương cầm tay nàng vỗ vỗ.
Mộc Như Châu mỉm cười, không hề che giấu cảm xúc xúc động.
Đang lúc nàng còn lời muốn nói thêm, thì từ trong từ đường đi ra, phụ thân nàng đang đứng nhìn nàng.
Nụ cười rạng rỡ trên môi nàng chợt tắt, sắc mặt lạnh nhạt.
Trần bà bà cũng chú ý tới biểu cảm của nàng, quay lại nhìn thì thấy tông chủ.
Bà biết hai cha con họ có nhiều điều cần nói.
"Thiếu chủ, chắc lâu rồi người chưa ăn bánh ta làm.
Giờ ta đi làm cho ngài, ngài cứ từ từ nói chuyện với tông chủ "
Trần bà bà mỉm cười hiền hậu với nàng.
Mộc Như Châu cũng gật đầu như đã hiểu.
Khi chỉ còn lại nàng và phụ thân đứng đối diện nhau, không gian yên tĩnh đến đáng sợ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Người mở miệng phá vỡ bế cục này trước là Mộc Hách.
"Vào trong rồi nói."
Giống như tác phong làm việc của ông, ông không nói nhiều lời mà quay người đi vào trong.
Từ trước đến nay, ông luôn là người ra lệnh, kẻ khác phải luôn nhất mực nghe lệnh.
Mộc Như Châu rũ mi xuống, không nhanh không chậm đi vào.
Câu đầu tiên không phải chào hỏi, mà nàng trực tiếp vào thẳng vấn đề.
"Phụ thân, nữ nhi không muốn tiếp quản Tu La điện."
Mộc Hách bắt chéo tay ra sau, không hề quay đầu nhìn nàng.
"Nhiệm vụ thất bại, con có quyền lựa chọn muốn hay không muốn?"
"Phụ thân, người nói nữ nhi giống người, không thích để kẻ khác ép buộc.
Điều nữ nhi không muốn, đến người cũng không thể."_Nàng kiên định nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Thân Vương Vô Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thân Vương Vô Tình, truyện Thân Vương Vô Tình , đọc truyện Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình full , Thân Vương Vô Tình chương mới