Hạ Vũ bị lời nói vô tình ấy làm cho sốc, cậu không tin một Lăng Đằng ưa nói ngôn tình với cậu lại thốt ra những lời cay đắng như thế.
"Biến!!!" Lăng Đằng giận dữ gầm giọng.
Hạ Vũ bị đẩy ra một cách tuyệt tình tim cậu khó chịu đến nổi làm cho cậu bật khóc, cậu không can tâm đôi mắt ướt nhòe la lớn: "Lăng Đằng!!! Không phải anh hứa với tôi tết Đoan Ngọ sẽ cùng đi chụp hình cưới sao??? Lăng Đằng!!! Không phải anh nói tuần sau chúng ta sẽ tổ chức tiệc cưới ở trên bờ biển đầy gió và cát sao!!!"
Cậu bất lực nhìn thân ảnh của Lăng Đằng khuất dần trong đám người tấp nập, đôi môi Hạ Vũ run rẩy không nói thành lời.
Bàn tay cậu ôm lấy trái tim mình khóc vô cùng thống khổ: "Anh quên hết rồi sao? Anh đối xử với em như vậy sao???"
"Em cảm thấy trái tim mình hiện tại như thế nào Hạ Vũ? Rất đau phải không, có phải em muốn moi nó ra xem vì sao lại đau đến vậy?" Giai Thụy bước đến gần Hạ Vũ ngồi xuống bên cạnh nói: "Hay là nhục nhã cùng oán hận cậu ta? Hạ Vũ, em đã biết cảm giác của tôi lúc đó hay chưa?"
Trái tim Hạ Vũ bị lời nói của Giai Thụy cứa thẳng vào bên trong, bây giờ cậu đã nhếch nhác lắm rồi nhìn bộ dạng hả hê của Giai Thụy cậu đã hiểu được đại khái sự việc.
Hạ Vũ như phát điên cười phá lên cơ thể run rẩy vì lạnh lẽo ở bên ngoài.
Cậu quay sang nhìn Giai Thụy ánh mắt thù hận nói: "Cậu đau sao? Giai Thụy, cậu nói cậu nhục nhã cho nên mới phá hủy hạnh phúc của tôi đang có?"
"Haha..." Hạ Vũ ngước mặt lên trời nước mắt lại lần nữa tuôn rơi, cậu hối hận vì đã quen người như Giai Thụy.
Hối hận vì đã quá yêu sâu đậm một người, Hạ Vũ không muốn giấu bí mật cho riêng mình nữa, cậu ngồi cười như một kẻ điên nói ra hết tất cả sự thật.
"Giai Thụy à Giai Thuy...!cậu thấy bản thân mình đáng thương nhưng lại không chịu tìm hiểu sâu vào sự việc." Hạ Vũ vừa nói vừa loạng choạng đứng dậy đôi mắt liếc xuống nhìn Giai Thụy nói tiếp: "Cậu tưởng chỉ có mình cậu đau khổ hay sao? Bao nhiêu năm qua tôi cất giấu bí mật cho riêng mình.
Chạy trốn qua biết bao nhiêu là nơi để lẩn tránh cha con cậu!"
Giai Thụy bị nói cho đến ngơ cả người, cậu không biết Hạ Vũ còn những bí mật gì không thể nói.
Cậu chỉ biết mười năm nay Hạ Vũ luôn đổi chỗ làm việc, chứ cũng không tìm hiểu sâu vào sự việc này.
"Cậu vểnh tai lên mà nghe cho kĩ đây Giai Thụy.
Tất cả đều do người cha yêu quý của cậu làm ra, ông ta uy hiếp gia đình tôi, bắt tôi làm cậu chết tâm để bảo toàn hạnh phúc gia đình."
"Em nói gì chứ? Điều em nói là sự thật??" Giai Thụy dường như phát hiện ra một bí mật động trời mà mười năm nay cậu không hề biết.
"Cậu thông minh sáng suốt, nhưng lại không biết cha của mình là một tên cáo già độc đoán.
Giai Thụy, cậu trả thù xong rồi có thấy hả hê không? Cậu thấy tôi ra nông nổi như này chắc là cậu vui lắm!!"
Hạ Vũ ngước nhìn Giai Thụy bằng đôi mắt thù hận, con ngươi vì khóc nhiều mà nổi đầy những gân máu: "Cậu hãy thử nghĩ xem trái tim mình có đang kêu gào cậu mau dừng lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ, truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ , đọc truyện Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ full , Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ full , Thanh Xuân Mà Tôi Bỏ Lỡ chương mới