Đây đều là đồ chơi của Hứa Nặc và anh trai, đều là Hứa Ái Quốc cùng Đường Tuyết mang về.Nhìn chung, từ sau khi Hứa Nặc và Hứa Thừa được sinh ra thì đã vô cùng thoải mái, trong đội không có đứa trẻ nào so được với bọn họ, ngay cả Hàn Ngang cũng vẫn kém hơn.Hứa Nặc nhìn anh trai và Hàn Ngang chơi trên đống gỗ, bản thân vừa xếp gỗ vừa tập nói chuyện.
Cô thật sự là chịu đủ ngày tháng đi đường không nhanh nhẹn nói chuyện không lưu loát như hiện tại, tuy rằng cô không có biện pháp với bản thân dục tốc bất đạt trực tiếp trưởng thành tay dài tay dài, nhưng tốt xấu có thể trước tiên đầu lưỡi thẳng nói năng nhanh nhẹn, không cần lắp bắp một chữ hai chữ.Muốn nói chuyện, đầu tiên dùng từ thường sử dụng ở bên cạnh để luyện tập, Hứa Nặc do dự một chút, trước chọn hai chữ: Ăn thịt.
Sau đó cô gạch bỏ hai chữ này trong lòng, cảm thấy ăn kẹo có thể phù hợp với tích cách của trẻ con như cô hơn.
Thật ra hai chữ ăn kẹo tách ra cô có thể nói, nhưng ở cạnh nhau thì nói không được. Chốc lát sau Hứa Nặc liên kết tìm được cảm giác, lại luyện tập mấy từ ngày thường hay sử dụng, sau đó gục đầu xuống chăn bông.Luyện nói chuyện quá khó khăn, cô vẫn nên làm người câm đi.***Từ ngày đó về sau, Hứa Nặc và anh trai trên cơ bản mỗi ngày đều chơi cùng Hàn Ngang, hoặc là ở nhà họ Hứa không thì là ở nhà họ Hàn, dù sao trời lạnh như vậy dù ở nhà ai cũng sẽ không cho bọn chúng ra ngoài chơi.
Cũng vì như vậy, Hứa Nặc vô cùng chờ đợi mùa xuân đến.Đại đội Thanh Miêu dựa vào tài nguyên vô cùng dồi dào của dãy núi Tiểu Hưng An, giống như hạt thông sau khi bán ra thị trường thì không rẻ, ở nhà họ Hứa không thể tùy tiện ăn, nhưng muốn ăn cũng sẽ có.
Đại khái là bởi vì dựa vào núi, nên thật ra đại đội Thanh Miêu có cuộc sống tốt hơn nhiều vùng đồng bằng không núi không nước.
Hiện tại mỗi ngày Hứa Nặc bảo Tống Úc Hòa làm cho cô một chút nhân hạt thông ăn dần dần, cũng không ăn nhiều lắm, ăn cùng với anh trai mỗi người một ngày ăn khoảng mười mấy hai mươi hạt, hạt thông này rất nhiều dầu.Mấy ngày trước ông Hứa đến tìm Tống Úc Hòa, nói với Hứa Kiến Quốc con dâu Vương Đại Nữu lại có thai, bảo Tống Úc Hòa đừng giận dỗi mà hãy về nhà đi, con cái trong nhà đều nhớ bà.
Lúc ấy Hứa Nặc bị ông Hứa cực kỳ chán ghét, rõ ràng là muốn Tống Úc Hoà qua đây làm việc nhà, nào có nhớ hay không nhớ gì.
Nhớ thật thì sao lúc trước không nhớ, đợi sau khi Vương Đại Nữu mang thai mới nhớ?Tống Úc Hòa hiển nhiên cũng không quen sự dối trá của chồng, trực tiếp đuổi ông Hứa trở về.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi, truyện Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi , đọc truyện Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi full , Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi full , Thập Niên 60: Cô Nhóc Mập Pháo Hôi chương mới