Tả Lệ Bình nhíu mày: “Tiểu tử thối, tích cực như vậy làm gì.
”Ai da, thật vất vả tích cóp được mấy cái trứng gà, người trong nhà còn chưa dám ăn, cứ như vậy đem tặng người ta, trong lòng Tả Lệ Bình đúng là không dễ chịu lắm.
Mấy quả cam kia chua lòm, ăn nhiều đau răng thì không nói, mỗi lần bà còn phải đáp lễ, mà lần nào cũng toàn là những đồ quý trọng cả.
Lý Hương Lan là đứa bé ngoan, con bé đưa tặng cam sang vốn là một mảnh hảo tâm, Tả Lệ Bình cũng không dám nói nặng lời.
Nhưng người Lý gia hoàn toàn xem nhà bà như là kẻ coi tiền như rác.
Nghĩ đến bà mẹ của Lý Hương Lan, Tả Lệ Bình liền thập phần đau đầu, nếu không phải Thủy Đào cùng Lý Hương Lan tình cảm thâm hậu, Lý Hương Lan lại là đứa nhỏ thành thật phúc hậu, thì bà cũng không muốn hai đứa qua lại với nhau làm gì.
Bên kia Lý Hương Lan mới vừa về đến nhà, hai đứa em trai vội chạy lại, vây quanh nói muốn ăn đường.
Lý Hương Lan lắc đầu: “Lần này không có đường.
”Hai đứa em bĩu môi, không cao hứng nói: “Mỗi lần đều có, như thế nào lần này lại không có, chị ăn vụng ở trên đường rồi có phải không, chị thật ích kỷ.
”Mỗi lần Lý Hương Lan sang Thủy gia đều mang đồ tốt về đã thành thói quen, lần này lại không có làm hai em trai tức điên.
Nghe được tiếng con trai bất mãn gào lên, mẹ Lý Hương Lan đang nấu cơm trong bếp chạy nhanh ra: “Làm cái gì thế, làm cái gì thế hả, ỷ vào là chị nên khi dễ em trai có phải hay không?”Hai thằng nhỏ lập tức cáo trạng: “Mẹ, chị ăn vụng hết đường rồi, thật quá đáng.
”Con gái nhà mình tính tình thế nào, mẹ Lý Hương Lan biết rất rõ, có cho nó mười cái gan nó cũng không dám ăn vụng.
Bà ta cau mày, nhíu mắt nói: “Người nhà họ Thủy lần này sao lại không biết điều thế!.
.
”Lời còn chưa dứt, lại thấy ngay cái rổ trứng gà trên tay Lý Hương Lan, gương mặt khắc nghiệt lập tức tươi cười.
“Ai nha, mẹ biết người nhà họ Thủy rất hào phóng mà, con trai ngoan, buổi tối có trứng gà ăn, đợi chút mẹ tráng trứng cho hai đứa, mỗi đứa một quả nhé.
"Hai đứa nhỏ quệt miệng, vẫn có điểm không vui, bất quá có trứng gà ăn cũng không tồi, được mẹ chúng dỗ dành xong, hai đứa vui vui vẻ vẻ chạy đi chơi.
Mẹ Lý Hương Lan cười tủm tỉm nhận lấy cái rổ nói: “Người nhà họ Thủy thật đúng là hào phóng, trứng gà cũng bỏ ra để đáp lễ được, nếu không ngày mai con đem mấy quả cam còn lại cũng mang cho nhà họ đi, nói không chừng còn có thể đổi về thêm ít đồ tốt nữa.
”Một rổ cam cùng so với mấy cái trứng gà, tuy rằng số lượng cam nhiều hơn, nhưng đối với đại bộ phận nông dân mà nói, bọn họ khẳng định là tình nguyện muốn trứng gà cũng không cần mấy quả cam làm gì.
Tuy nói trái cây hiếm lạ, bất quá loại quả như cam quýt này, người Lý gia đều không thích ăn, bà Lý mỗi năm đều đặc biệt hào phóng để Lý Hương Lan đem mấy quả cam cầm đi biếu tặng, lại thuận tiện mang về một chút quà đáp lễ.
Lớn nhất đương nhiên là người nhà họ Thủy, Thủy Hoành Sinh không hổ là đại đội trưởng, ra tay hào phóng, của cải lại nhiều, cho lại nhà bà rất nhiều đồ tốt.
Lý Hương Lan nhìn mẹ mình lắc đầu: “Không cho, về sau đều không cho nữa ạ.
”Lúc trước, thời điểm mang cam đi biếu cô căn bản không suy nghĩ nhiều như vậy, dân quê quanh năm suốt tháng cũng không mấy khi được ăn trái cây, cô đưa sang cũng chỉ là muốn cho Thủy Đào nếm thử ít đồ mới mẻ, ai ngờ người nhà họ Thủy lại khách khí như vậy, một hai phải đáp lễ.
Nếm được ngon ngọt nên mẹ cô vừa đến mùa cam là đều tích cực bảo cô mang đi cho.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn, truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn , đọc truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn full , Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn full , Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn chương mới