Cô vẫn luôn biết là mẹ rất thương mình, nhưng mà lần này Tả Lệ Bình cứ một hai bắt cô phải đi xem mắt, thật sự làm cô có chút tức giận.
Trong lòng vẫn luôn nói là mình lý giải cách làm của Tả Lệ Bình, nhưng vẫn có điểm oán trách.
Cô thậm chí có chút tùy hứng nghĩ rằng, nếu như mẹ thật sự thương mình, sao lại bỏ được mà nhanh như vậy muốn gả cô đi.
Bạn tốt Triệu Mật Lâm lúc trước ở nhà cũng rất được yêu chiều, nhưng sau khi gả chồng trở về nhà mẹ đẻ, người một nhà ở chung bỗng trở nên khách khách khí khí, cô không chỉ nghe được một lần Triệu Mật Lâm oán giận, nói chính mình trở lại nhà mẹ đẻ cảm giác xa lạ như là khách vậy.
Dân quê đông con cái, người một nhà ở cùng dưới một mái hiên, khẳng định là có gập ghềnh cọ xát, Triệu Mật Lâm nói, rất nhiều thời điểm cô ấy ở nhà chồng đều thấy như mình là người ngoài, đại sự trong nhà chưa bao giờ thương lượng cùng cô ấy, cô ấy vĩnh viễn đều là người cuối cùng biết đến.
Nhà chồng đối với mình có thể có có thể không, không được coi trọng, trở về nhà mẹ đẻ lại thành khách, chỉ mới nghe Triệu Mật Lâm miêu tả, trong lòng Thủy Đào đã cảm thấy khổ sở.
Tuy rằng vào niên đại này, vận mệnh phụ nữ phần lớn đều như thế, đến tuổi thích hợp thì gả cho một người thích hợp, vận khí tốt thì được gả đến một gia đình tốt, không có sóng gió gì kinh qua cả đời, vận khí không tốt gặp phải người kém cỏi, lại hay động thủ, cả đời đều sống trong những ngày nước sôi lửa bỏng.
Thủy Đào sợ hãi sinh hoạt về sau của mình cũng sẽ biến thành như vậy, cô muốn được gả cho một người tốt, chính mình cũng thích, cầm sắt hòa minh, ân ái đến già, còn có thể cùng nhà mẹ đẻ không ly tâm.
Cô biết ý nghĩ của mình có chút quá mức ngây thơ, nhưng vẫn là nhịn không được nảy sinh kỳ vọng.
Giang Tuấn Hiền phản bội tình cảm, cô tuy rằng khổ sở, nhưng cũng cảm thấy may mắn hai người bọn họ còn chưa có kết hôn, ít nhất bây giờ cô còn có quyền được chọn lựa người khác, nếu như gả qua rồi mới biết được bản tính của anh ta, Thủy Đào là người trong mắt không chấp nhận được hạt cát, sao có thể nhẫn nhịn được.
Giang Ngọc Sơn nghe được câu hỏi của Thủy Đào, thực sự ngạc nhiên, mẹ vợ rốt cuộc đã làm cái gì mà khiến cho vợ anh buồn thành như vậy, thế nhưng còn đi nghi ngờ tình thương của mẹ dành cho mình.
Thủy Đào nghe lời như vậy, ngoan ngoãn là thế, sao mẹ vợ lại có thể làm cô ấy khổ sở chứ.
Đáng thương như vậy, thật muốn đem vợ yêu ôm vào trong ngực, dỗ dành một chút.
Nghĩ đến sau này kết hôn, nếu mà con của anh cùng Thủy Đào không nghe lời, dám làm Thủy Đào tức đến dậm chân, thì đứa nào anh cũng đánh cho một trận.
Không sai, Giang Ngọc Sơn chính là người có tiêu chuẩn kép như vậy đấy, dù sao thì anh nhất định sẽ không để vợ chịu ủy khuất.
Trong lòng Giang Ngọc Sơn đúng là có chút oán giận Tả Lệ Bình, nhưng trước nay đều không nghĩ làm hai mẹ con họ ly tâm, người luôn luôn xem náo nhiệt không chê lớn chuyện như anh lại bắt đầu đi làm người hòa giải.
“Đương nhiên là thật rồi, tuy rằng tính tình mẹ em có hơi khó một tý, nhưng đứng ở góc độ của thím ấy, thì đúng là suy nghĩ vì muốn tốt cho em thôi.
Kỳ thật có đôi khi anh rất hâm mộ em, có một người mẹ lúc nào cũng luôn che chở cho mình như vậy.
”Thủy Đào xùy một tiếng: “Nói cứ như là Giang lão thái thái không bênh vực chú vậy, cả thôn này làm gì có ai chiều con hơn mẹ chú.
”Giang Ngọc Sơn cười nói: “Có đôi khi mắt thấy chưa chắc đã là thật, huống chi là việc không được tận mắt chứng kiến, mọi người sao có thể biết là bà ấy có tốt với anh hay không?”Giang lão thái thái đối xử với Giang Ngọc Sơn cũng không được coi là tốt, bất quá anh không để bụng, cha mẹ ngày trước của anh đối xử với anh rất tốt, anh đã được hưởng đầy đủ tình yêu thương của cha mẹ rồi, nên không có chờ mong gì với Giang lão thái thái cả.
Lời nói như thật như đùa cũng không làm Thủy Đào suy nghĩ nhiều, bọn họ đúng là không có nhìn thấy tận mắt, nhưng mà Giang Tuấn Hiền từng không chỉ có một lần oán giận Giang Ngọc Sơn trước mặt cô, dù sao lời trong lời ngoài ý tứ đều nói Giang Ngọc Sơn thành ra như vậy là do lão thái thái quá nuông chiều.
Trên thực tế, Thủy Đào một chút cũng không cảm thấy Giang Ngọc Sơn có chỗ nào không tốt, trong lòng cô, so với toàn bộ người nhà họ Giang, Giang Ngọc Sơn ngược lại là người làm cho người ta thích nhất.
Có lẽ là bóng đêm đêm nay quá đẹp, những lời nghẹn ở trong lòng Thủy Đào thật sự là nhịn không được muốn nói hết ra, mà Giang Ngọc Sơn vừa lúc chính là người nghe thích hợp nhất.
Hai người ngồi ở trên thảm cỏ, cách nhau một đoạn, Giang Ngọc Sơn ngồi khoanh hai chân nhìn lên trời, ngẫu nhiên nghiêng đầu nhìn Thủy Đào, yên lặng ngồi nghe cô tâm sự những phiền não của mình.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn, truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn , đọc truyện Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn full , Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn full , Thập Niên 70 - Xuyên Thành Nữ Phụ Bị Từ Hôn chương mới