Nghe tin bạn cùng phòng gặp nạn, Củng Dương hớt hơ hớt hải chạy về, hốt hoảng hỏi dồn dập: “Thấy bảo trước khi các anh lên núi, Văn Trạch Tài đã ra sức ngăn cản.
Chuyện này có thật không?”Văn Trạch Tài, Văn Trạch Tài, sao lắm người nhắc tới thằng khốn đó thế không biết, Vu Quảng Bình nhăn nhăn nhó nhó, mất kiên nhẫn quát lên: “Anh nghe kẻ nào đồn bậy đồn bạ thế hả? Hắn ra sức ngăn cản lúc nào? Chỉ thở mỗi câu huyết quang tai ương rồi thôi.
Không biết ăn cái quỷ gì mà miệng thúi thế, đúng là…”“Miệng quạ đen!” Đỗ Lập An tiếp lời rồi khó nhọc cố gắng trở mình cho đỡ mỏi.Củng Dương nhíu chặt mày, hỏi tiếp: “Hai anh cho rằng hắn thực sự tính được hay chỉ là đoán mò?”Vì chuyện của Vương Thủ Nghĩa cho tới nay vẫn là giai thoại được đông đảo người dân mang ra bàn luận tại các buổi trà dư tửu hậu.
Dường như tất cả mọi người đều vô cùng tò mò muốn biết Văn Trạch Tài có thật sự biết coi bói đoán mệnh hay không?“Dù thế nào tôi cũng không tin.” Vu Quảng Bình ném lại một câu rồi kéo chăn trùm kín đầu vì không muốn tiếp tục cái đề tài chán ngắt này nữa.Đỗ Lập An nằm ngửa, mở to mắt nhìn trân trân lên trần nhà một hồi lâu mới chậm rãi cất lời: “Tôi cảm thấy dạo gần đây Văn Trạch Tài thay đổi rất nhiều.
Không lẽ mấy anh không nhận ra sao? Rõ ràng trước đây anh ta rất kiêu ngạo, ngông nga ngông nghênh khinh thường mọi người trong khi bản thân mình thì chẳng ra làm sao cả, tật xấu đầy rẫy, tính tình quái đản.
Nhưng sáng nay tôi cảm thấy khí chất và ngay cả cách nói chuyện của anh ta cũng khác biệt rõ rệt.”Vu Quảng Bình lập tức kéo chăn xuống, sắc mặt từ phẫn nộ dần chuyển sang nghi hoặc, khó hiểu.
Anh phát biểu cảm nghĩ: “Lập An nói đúng, tôi cũng cảm nhận được sự biến hoá của anh ta, không phải lớn thường đâu, mà là rất lớn đấy.”Đúng lúc này nữ thanh niên trí thức Lý Vũ Tình hỗ trợ bưng cơm lên tới nơi, vừa hay nghe được trọn vẹn câu này, cô bật cười: “Người ta đều nói lãng tử quay đầu quý hơn vàng.
Tôi thấy Văn thanh niên trí thức thực sự sửa đổi rồi.”Thoáng thấy người đẹp, Củng Dương vội vàng đứng dậy nhường chỗ: “Thanh niên trí thức Lý, cô ngồi đi.”Lý Vũ Tình bước vào, đặt hai phần cháo lên bàn rồi xua tay: “Thôi tôi không ngồi đâu, tôi còn bận nhiều việc lắm.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư, truyện Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư , đọc truyện Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư full , Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư full , Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư chương mới