Mới vừa thu dọn xong túi xách chuẩn bị ra cửa, Lý Quế Mai mang ba đứa bé nhà họ Giang từ bên ngoài trở lại.
Bà ta vào nhà thấy cái giá đỡ chậu nước rửa mặt ngã xuống đất, mở miệng chính là càu nhàu một trận, vừa nghe chính là trách Ninh Hương không có đở lên.Ninh Hương bây giờ lại nghe thấy Lý Quế Mai nói dông dài, chỉ cảm thấy ông ông ông giống như con ruồi vậy, ong đến mức muốn đau đầu.
Cô không rảnh đi quan tâm Lý Quế Mai, thậm chí không nhìn bà ta, trực tiếp xách túi xách tiếp tục đi ra ngoài.Lý Quế Mai lần này nhìn ra không được bình thường, nhìn chằm chằm Ninh Hương liền hỏi: "Cô xách túi đi đâu đó?"Ninh Hương hơi dừng bước chân một chút, quay đầu nhìn về phía bà ta, "Đi về nhà."Lý Quế Mai trừng mắt, "Bị mù hả, nơi này không phải nhà của cô? Cô muốn về nhà nào hả? Làm sao, cô còn muốn trở tính? Trẻ nít không hiểu chuyện, cũng không phải cố ý đẩy cô đụng đầu, cô là người lớn, chấp nhặt với trẻ con làm gì."Ninh Hương liếc nhìn Giang Ngạn một cái, đứa con trai lớn này của Giang Kiến Hải lúc này cũng đã mười tuổi.
Mười tuổi còn nhỏ sao? Lúc cô mười tuổi đã là người lớn, em trai em gái đều là cô tự tay nuôi lớn, bình thường còn phải làm công việc thêu thùa kiếm tiền nuôi gia đình, làm gì còn nhỏ.Kiếp trước cô cũng tự nhủ như vậy, bọn nhỏ đều còn nhỏ, hơn nữa mâu thuẫn mẹ kế cũng là bình thường, cho nên cô vô hạn bao dung ba đứa bé này, nuôi bọn họ lớn lên thành tài.
Sau đó ba đứa bé này cũng coi là tiếp nhận cô, nhưng đối với cô gọi vẫn là "dì Hương" .Cô vốn cũng không để ý đến chuyện xưng hô, suy nghĩ đứa trẻ xem mình là mẹ được rồi.
Nưng càng về sau cô mới phát hiện, bọn họ từ trong đáy lòng vẫn không có xem cô là người trong nhà, khổ cực cả đời, cuối cùng cô vẫn là người khác họ.Trong cuộc sống rất nhiều chi tiết nhỏ sẽ khiến cho người ta tâm lạnh, lúc đáy lòng lạnh thật sự đó là sau khi Giang Kiến Hải chết, con trai trưởng Giang Ngạn trực tiếp đứng ra hợp táng cho Giang Kiến Hải và mẹ ruột của bọn họ, mà người mẹ ghẻ là cô đây bỏ ra hơn nửa đời vì bọn họ, đến chết đều là "người thứ ba".Lúc Giang Kiến Hải còn sống, cô ở nhà họ Giang đã hoàn toàn không có địa vị đình, không nói gì đến quyền lợi, đến một lời nói lớn tiếng cũng chưa nói qua.
Sau khi Giang Kiến Hải chết, cô lại ngay đến quyền phát ngôn không có, con chồng căn bản đều không hỏi ý kiến cô, cũng không cân nhắc đến cảm nhận của cô.Dưới cái nhìn của bọn họ, cha bọn họ nuôi cô cả đời, sau khi Giang Kiến Hải qua đời, bọn họ lại theo tháng đưa tiền nuôi cô, đã là đối xử tốt với cô vô cùng rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh, truyện Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh , đọc truyện Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh full , Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh full , Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh chương mới