Lâm Ngọc Trúc ngốc ngốc lắc đầu, lại gật gật đầu, "Hình như là ý như vậy?" Nàng cũng không chắc lắm.
Hai người hai mặt nhìn nhau.
Lúc Vương Tiểu Mai nấu cháo, Lâm Ngọc Trúc lại chợp mắt trong chốc lát.
Chờ cháo nấu xong, Lâm Ngọc Trúc vừa uống vừa hỏi: "Tiểu Mai tỷ, Mập Mạp ca nhắn ngươi cái gì?"
Vương Tiểu Mai biểu tình vui vẻ nói: "Mập Mạp ca nói chợ đen cơ bản đã ổn định. Tuy nhiên bảo ta vẫn nên cẩn thận chút."
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, kỳ thật kiểu buôn đi bán lại như Vương Tiểu Mai này khá an toàn.
Thuật dịch dung chẳng ra gì của nàng ấy được cái khó coi, không sợ người nhớ thương.
Uống xong cháo, Lâm Ngọc Trúc cười hì hì với Vương Tiểu Mai nói: "Cảm ơn tiểu Mai tỷ."
Vương Tiểu Mai chậc một tiếng, "Ngươi thế nào còn khách khí với ta thế."
Lâm Ngọc Trúc cười cười, có thể là kiếp trước dối trá quen?
Mơ mơ màng màng lại ngủ một giấc, trong lúc ngủ mơ dường như nghe được tiếng Vương Tiểu Mai đóng cửa rời đi, một giấc này chính là ngủ đến trời đất tối tăm, như lọt vào trong sương mù, mơ một giấc tiếp một giấc.
Dường như nàng mơ thấy kiếp trước chính mình ở công ty, bị bọn nhãi ranh phía dưới chà đạp các kiểu.
Doạ cho Lâm Ngọc Trúc ra một thân mồ hôi lạnh.
Tỉnh lại phát hiện hoá ra chỉ là một giấc mộng, Lâm Ngọc Trúc nhẹ nhàng thở hắt ra.
Nhìn lại phòng ở chỉ có bốn bức tường, cảm thấy giấc mộng này thật thừa thãi, tuỳ ý liếc nhìn bàn một cái, phát hiện trên bàn lại mới thả thêm không ít đồ vật.
Đứng dậy nhìn xem, trên bàn thả hai hộp trái cây, còn có mấy túi giấy nhỏ đựng thuốc.
Lâm Ngọc Trúc cầm lên xem, có thuốc trị cảm, có thuốc hạ sốt, còn có mấy loại thuốc thượng vàng hạ cám khác, đều viết ra công dụng và liều dùng.
Buông đồ vật trong tay xuống, Lâm Ngọc Trúc xoay người đi tìm Vương Tiểu Mai.
Vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy trước cửa phòng Vương Tiểu Mai bày một chiếc xe đạp, cực kỳ bắt mắt.
Sau khi vào phòng, cũng không thấy trong phòng có người ngoài, Lâm Ngọc Trúc buồn bực hỏi: "Tiểu Mai tỷ, xe đạp ngoài cửa kia của ngươi à?" Nhìn cũng không giống xe mới, lấy ở đâu thế.
Mới qua một buổi sáng liền nhiều thêm một chiếc xe đạp, tiểu Mai tỷ rất được nha.
"Vừa rồi Mập Mạp ca đã tới, hắn nói ta rảnh rỗi thì đi thị trấn, tạm thời đem xe đạp của Thẩm đại ca cho ta mượn dùng, chờ sang năm người trở về thì trả lại hắn."
Lâm Ngọc Trúc hơi khó hiểu, "Thẩm đại ca đâu?"
"Nói là có việc phải về nhà, đồ vật trong phòng ngươi đều là Mập Mạp ca giúp hắn đưa tới, không phải nói chứ con người Thẩm đại ca thật là tốt, thấy ngươi sinh bệnh đặc biệt đưa thuốc tới."
Lâm Ngọc Trúc nhíu mày, này..... nợ nhân tình sau này phải trả thế nào.
Vương Tiểu Mai thấy nàng như vậy cười nói: "Ban đầu ta vốn dĩ muốn giúp ngươi đem đồ hộp trả về, nhưng Mập Mạp ca không nhận, nói Thẩm đại ca đã đi rồi, hắn đem đồ hộp xách về cho ai, đành phải để lại."
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, về sau tìm cơ hội trả phần nhân tình này vậy.
Uống thuốc, lại ngủ một buổi trưa, Lâm Ngọc Trúc mới cảm thấy sống lại, lúc này hoàn toàn không dám rong chơi nữa.
Chờ nàng khoẻ, Lý Hướng Vãn lại bị bệnh.
Nhóm nữ thanh niên trí thức ở tiền viện biết hai người này liên tiếp sinh bệnh, thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời cười dài, đáng, cho các ngươi chơi, lại còn đắp người tuyết.
Trong không gian của Lý Hướng Vãn có thuốc, không có biện pháp quang minh chính đại lấy ra thôi.
Uống thuốc nằm hai ngày người đã khoẻ rồi, hoàn toàn chưa cho Lý Hướng Bắc không gian để phát huy, nàng bị ốm không coi là nghiêm trọng, cơm vẫn tự nấu được, điều này làm cho Lý Hướng Bắc có chút ưu thương.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng, truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng , đọc truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng full , Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng full , Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng chương mới