Lý Tứ thẩm sợ đắc tội trưởng thôn, không dám vạch trần việc trưởng thôn thu lễ, chỉ có thể nói là nhìn thấy Lâm thanh niên trí thức và Vương thanh niên trí thức đi đường đêm, sợ hai người gặp nguy hiểm, nàng tốt bụng đi theo phía sau che chở các nàng, vì lúc trước ba người xảy ra chút mâu thuẫn không thoải mái, nên nàng ngại tiến lên chào hỏi hai người bọn họ.
Các thôn dân trong lòng tất nhiên không tin câu chuyện ma quỷ này, thầm nghĩ sợ là ngươi muốn trả thù hai nha đầu này mới đi theo một đường đi, trong bụng chắc chắn là nghẹn hỏng rồi!
Việc này không quan trọng, quan trọng là việc ở ruộng ngô ~
Các thôn dân khó có dịp ăn ý không chen ngang, để nàng tiếp tục nói, Lý Tứ thẩm cảm thấy chính mình hôm nay đã lập công lớn, ngẩng đầu ưỡn ngực kể chuyện với chất giọng truyền cảm: "Ta một đường đi theo tới ruộng ngô, liền thấy hai nha đầu không thích hợp, chờ ta đi đến đó, hay thật, nơi đó truyền đến thanh âm ta nghe còn thấy xấu hổ, đó là tiếng Trương quả phụ kêu dâm! "
Lý Tứ thẩm lại blah blah một đống lớn, trưởng thôn thật sự không nghe nổi nữa, ngắt lời nàng, quay sang hỏi Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai: "Hai nha đầu các ngươi cũng nghe được như vậy?"
Lâm Ngọc Trúc liền có chút mê mang, bọn họ đều đã đem hai người quần áo không chỉnh tề trói lại, còn cần tìm các nàng tới xác nhận?
Lâm Ngọc Trúc mặt đỏ hồng nói: "Lúc ấy gió rất lớn, còn tưởng là tiếng mèo kêu hơi kỳ quái, chúng ta sợ tới mức chạy nhanh qua, những gì Tứ thẩm nói chúng ta không biết.
" Dù thế nào thì các nàng đều không biết gì hết.
"Ai u, hai tiểu nha đầu có thể hiểu cái gì!"
Các thôn dân đã sốt ruột không chờ nổi để ra kết luận!
Nhị Hoà thẩm muốn nói gì đó có điều xung quanh quá ồn ào.
Toàn bộ ruộng lúa mì đã la hét loạn lên, hô to Trương quả phụ và Lý Nhị Hoà làm loạn quan hệ nam nữ, tác phong bất chính, phải nghiêm trị.
Không biết là ai khởi đầu, ném một viên đá đập trúng người Trương quả phụ, sau đó mọi người như ong vỡ tổ xúm lại ném đá vào Trương quả phụ và Lý Nhị Hoà đang quỳ trên đất, miệng giận dữ chửi bới.
Vương Tiểu Mai nhanh chóng lôi kéo Lâm Ngọc Trúc tránh ra sợ bị liên luỵ vào.
Lâm Ngọc Trúc đứng xa xa nhìn một màn trước mắt, chỉ cảm thấy hoang đường!
Mà Trương quả phụ và Lý Nhị Hoà lúc đầu còn vâng vâng dạ dạ, trốn trốn tránh tránh dần dần biến thành vẻ mặt chết lặng, thôn dân xung quanh vẫn đang rất kích động, trong miệng mắng bọn họ không biết xấu hổ, bại hoại phong tục, trên tay không ngừng đánh đập.
Cho dù đem người đánh vỡ đầu chảy máu vẫn chưa có ý định dừng lại, thậm chí đã có người lấy ra dao cạo, tiến lên cạo tóc của Trương quả phụ thành đầu âm dương, mà lúc này trên mặt Trương quả phụ đã bê bết máu, nhìn không ra bộ dáng gì nữa.
Một màn như vậy làm Lâm Ngọc Trúc cả người phát lạnh, lông tơ dựng đứng.
Lúc ban ngày, những người ra tay đánh người còn có người cười nói chào hỏi với Trương quả phụ và Lý Nhị Hoà đấy.
Mà lúc này, hoàn toàn không có một ai nhớ tới tình làng nghĩa xóm! một đám nhìn qua, rất điên cuồng!
Tận lúc về đến nhà tay Lâm Ngọc Trúc vẫn lạnh ngắt, nàng nằm ở trên kháng rất lâu vẫn không thể đi vào giấc ngủ, giống như vừa bừng tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng, trong lòng trống rỗng, đối với cơn ác mộng xảy ra bất thình lình này nàng không biết phải nói gì!
Vui buồn tan hợp của nhân loại mặt trời không biết, nó vẫn sẽ như mọi khi từ từ mọc lên vào sáng sớm, mang đến cho con người một ngày mới, mọi chuyện hôm qua đã thành dĩ vãng.
Thôn Thiện Thuỷ toạ lạc ở dưới chân núi vẫn như mọi khi, sáng sớm khói bếp lượn lờ, sông núi mờ sương, yên tĩnh mà thanh vắng.
Nhìn qua giống như không tranh với đời, an hoà!
Lúc nghỉ ngơi giữa giờ làm, nhóm đại nương đối với việc hôm qua vẫn kích động như cũ, các đại nương giống như những tài xế già, hận không thể lái xe về phía chân trời, chọc cho đám cô nương cùng tiểu tử chưa lập gia đình ai cũng mặt đỏ tai hồng.
Có người không giữ miệng còn muốn trêu ghẹo thêm mấy câu, lại bị người lớn trong nhà đám trẻ mắng trở về.
Dẫn đến vài trận tranh chấp, một buổi sáng này gà bay chó sủa vô cùng náo nhiệt.
Còn có đại nương tới trêu ghẹo Vương Tiểu Mai và Lâm Ngọc Trúc, đều muốn từ trong miệng các nàng hỏi thăm ra thêm vài thứ, giống như chỉ cần các nàng mở miệng là có thể diễn cảm kể một câu chuyện cười.
Vương Tiểu Mai dù có đanh đá thì vẫn là một hoàng hoa khuê nữ, đỏ mặt vùi đầu làm việc.
Lâm Ngọc Trúc đã bình tĩnh hơn nhiều, mấy đại nương hỏi nàng có đúng là Trương quả phụ kêu rất ph.óng đãng hay không?
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng, truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng , đọc truyện Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng full , Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng full , Thập Niên 70 Quần Chúng Ăn Dưa Tự Mình Tu Dưỡng chương mới