Thời đại này, trứng gà rất quý hiếm lạ, gia đình thiếu điều kiện, một quả trứng luộc thậm chí mấy đứa nhỏ chia nhau ăn. Bởi vậy, phần lớn người ta sẽ không để đứa nhỏ bóc vỏ trứng gà, đứa nhỏ chân tay vụng về, nếu bóc trứng gà dính với vỏ, chẳng phải là rất lãng phí? “Dữu Dữu sẽ không ăn bậy đồ ăn của người khác, cũng không phải kẻ trộm.” Dữu Dữu dùng ánh mắt giống như khẩn cầu nhìn Hà Thanh Miêu, nghiêm túc bày tỏ lập trường của mình. Hai chữ tên trộm này, đối với đứa nhỏ mà nói, quá nặng… Hà Thanh Miêu không khỏi đau lòng đứa nhỏ này. “A ——” Một tiếng thét chói tai, Mạnh Kim Ngọc không biết khi nào thì vào phòng bếp. Mọi người vội vàng cùng đi qua.
Liếc mắt một cái trông thấy bột trên mặt đất, tất cả mọi người cứng lại rồi. Đó là sữa lúa mạch nguyên chất bị làm đổ! Tình tiết giống y như đúc trong nội dung truyện gốc. Trong nội dung truyện gốc, trước tiên mẹ kế cho Dữu Dữu ăn trứng gà, sau khi cán bộ thôn tới lại làm bộ đi vào phòng bếp, nhìn thấy một đống sữa lúa mạch nguyên chất đã sớm chuẩn bị tốt thét chói tai. Từ đó, trong nội dung truyện gốc, Dữu Dữu phải chịu nỗi oan này.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!