“Ba” một tiếng, bà Khương tát một cái thật mạnh ở trên mặt Mạnh Kim Ngọc. Mạnh Kim Ngọc bị đánh cho hai má phát đau, không dám tin nhìn bà ta. “Còn ngại không đủ mất mặt sao?” Bà Khương tức giận đến mức trong mắt đều là tơ máu: “Ở trên đại hội thôn dân đọc kiểm điểm còn chưa đủ, còn muốn lên đại hội công xã đọc phải không?” “Con không có ——” Lại là một tiếng vang nặng nề. “Câm miệng!” Bà Khương lật tay, lại cho một bạt tai: “Sao lòng dạ cô ác độc như vậy? Đó là con của cô!” Chị dâu cả Khương và chị dâu hai Khương hoảng sợ, đều lui từng bước về sau, ai cũng không khuyên một câu. Ai có thể khuyên chứ?
Dữu Dữu chính là con cô ta, cô ta liều mạng tính kế đứa nhỏ như thế, nói ra cũng không có người tin, chỉ có thể dùng hai chữ “Tâm ác” để giải thích. Trên mặt Mạnh Kim Ngọc đau rát nóng cháy. Cô ta cứng đờ tại chỗ, hai tay che hai bên mặt của mình, đầu óc ong ong ong. Việc này không qua được, cô ta hận không thể tìm một bức tường, đập đầu cho rồi. ... Mạnh Kim Ngọc hãm hại Dữu Dữu xem như hoàn toàn giải quyết.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!