Nhóm dịch: Phù Du“Tiểu Ngũ, không phải em nói giữa trưa muốn ra sau núi hái nấm sao?”Thẩm Uyển Chi vừa mới từ nhà chính đi ra liền thấy anh tư Thẩm Ngọc Cảnh đi cắt cỏ heo về, hắn ném cỏ heo trên lưng sang cạnh chuồng heo, một tay tháo mũ rơm trên đỉnh đầu xuống, một tay kéo áo lót lên lau mồ hôi trên mặt, quay về phía trong phòng hô lên.
“Anh út, anh muốn đi chung với em sao?” Thẩm Uyển Chi vừa nói chuyện vừa nhón chân chuẩn bị lấy giỏ tre treo ở trên vách tường.
Nông thôn ở phương nam vào thập niên 70 cơ bản vẫn dùng bùn đất trộn với cây kê để dựng vách tường, người trong nhà thì nhiều, phòng thì thiếu, vì để tiết kiệm không gian, đinh trên vách tường dưới mái hiên được đóng thành móc treo đồ treo rất nhiều sọt tre.
Tất cả mọi thứ có thể treo được đều sẽ treo hết lên vách tường, không thể treo thì căng dây thừng để treo.
Vóc dáng năm anh chị em một nhà Thẩm Uyển Chi ở trong thôn, bao gồm cả cha mẹ đều cao lớn, chỉ có Thẩm Uyển Chi khó khăn lắm mới qua 1m60, so với người ở phương Nam thì không thấp, nhưng ở trong nhà không tính là cao.
Cha Thẩm Kiến Quốc sợ đinh treo sọt tre đặt quá thấp dễ cào trúng người nhà, nên đều đóng đinh khá cao, bọn họ với tay một chút là có thể với tới, chỉ khổ Thẩm Uyển Chi.
Mỗi lần cô đều phải nhón chân mới có thể với được.
Thẩm Ngọc Cảnh buông cỏ heo bước lại gần, đứng ở phía sau em gái, duỗi tay tháo giỏ tre xuống.
“Tiểu Ngũ, em nói xem, chúng ta đều ăn cùng một loại cơm, sao mà chiều cao của em lại dừng lại hồi cấp hai vậy?”Thẩm Ngọc Cảnh và Thẩm Uyển Chi là anh em sinh đôi, hai người từ lúc trong bụng mẹ đã dính cùng với nhau, hắn sinh ra sớm hơn em gái mười mấy phút, phụ trách làm anh trai.
Thẩm Uyển Chi quay đầu lại, phát hiện mình nhìn thẳng chỉ có thể nhìn tới ngực anh út, ngẩng đầu thì nhìn tới một hàm răng trắng đang nhe ra.
Cũng là 18 tuổi mà anh út đã cao hơn cô một khoảng lớn.
Thiếu niên mặt mày tuấn lãng, áo lót đơn giản trên người không che được cơ bắp cường tráng trên cánh tay, thoạt nhìn trông hắn so với 18 tuổi trong tưởng tượng còn cường tráng hơn.
“Mẹ… anh út chê con lùn.
” Thẩm Uyển Chi nhe răng chuột về phía anh út, khóe mắt nhìn thấy mẹ Chúc Xuân Nhu từ phòng bếp đi ra, liền duỗi tay cướp giỏ tre trong tay anh út rồi chạy về phía mẹ ở bên kia, vừa chạy vừa cáo trạng.
Chúc Xuân Nhu bưng ớt cay đỏ vừa mới băm, chuẩn bị đem lên nhà chính, nghe thấy con gái nhỏ cáo trạng, trừng mắt liếc nhìn con trai một cái: “Làm anh mà không biết nhường em gái? Đã lớn như vậy sao còn thích chọc em vậy hả?”Thẩm Ngọc Cảnh nhìn em gái trốn sau lưng mẹ làm mặt quỷ với mình, ra dấu bắn một cái búng vào trán từ xa.
Thẩm Uyển Chi lại nói: “Mẹ, anh út lại đánh con.
”Thẩm Ngọc Cảnh: “…”Chúc Xuân Nhu giơ tay lên làm bộ muốn đánh con trai, Thẩm Ngọc Cảnh vừa liên tục lui về phía sau vài bước, vừa xin tha: “Mẹ, con sai rồi, Tiểu Ngũ, chúng ta mau đi hái nấm đi, đi trễ sẽ bị Triệu Nhị Oa ở cách vách hái sạch đó.
”Thẩm Uyển Chi nghe tới nấm, lúc này mới nói với mẹ: “Mẹ, con với anh út đi ra sau núi hái nấm, buổi tối bọn con ăn canh nấm nấu trứng gà được không?”Chúc Xuân Nhu nhìn hai đứa con, tức giận nói: “Hái về rồi hẵng nói, con nghĩ nấm đều chờ các con à?”Hiện tại là tháng tám, cũng là thời điểm trời nóng nhất, việc trong đất thiếu, thôn Đại Yển là thôn lớn, cửa thôn có một con sông lớn, lưng dựa vào hai ngọn núi lớn.
Điều kiện hiện tại của mỗi nhà tuy rằng tốt hơn rất nhiều so với năm mất mùa, nhưng cũng là dùng lao động lấy công điểm đổi lương thực.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức, truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức , đọc truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức full , Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức full , Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức chương mới