Nhóm dịch: Phù Du“Khoan đi đã, Yêu Muội Nhi về rồi.
” Thẩm Kiến Quốc thấy vợ muốn đuổi tới nhà Thẩm Kiến Nghiệp, ông làm bí thư chi bộ một thôn chắc chắn không thể đánh tới cửa, nhưng mà thù này là nhớ kỹ, vốn dĩ muốn để vợ tùy ý qua đánh, còn định kêu con trai qua phụ, kết quả vừa đi ra thì nhìn thấy con gái hai và con gái út đã về.
Chỉ là hai người đều xám xịt, cũng không biết là mệt mỏi hay là chuyện không thành.
Thẩm Ngọc Cảnh mở cửa chạy ra trước, chỉ là thấy rõ hốc mắt em gái hồng hồng, chuyện gì cũng không hỏi, mau chóng gỡ mũ rơm của mình che nắng cho em gái, “Tiểu Ngũ, anh che nắng cho em.
”Thẩm Bảo Trân đẩy xe đạp đi phía trước.
Lúc này đúng là lúc tan tầm, cạnh nhà họ Thẩm gia đã đứng vài người, có người xem náo nhiệt, có người thiệt tình quan tâm tình hình xem mắt của Thẩm Uyển Chi.
Nhưng mà cha mẹ người ta cha mẹ còn chưa mở miệng, tất nhiên người ngoài cũng không hỏi nhiều.
Chờ ba đứa nhỏ vào sân, Chúc Xuân Nhu mới khẩn trương hỏi, “Yêu Muội Nhi, tình hình sao rồi?”Người ngoài sân cũng dựng lỗ tai nghe.
Thẩm Uyển Chi nhớ lại chuyện xảy ra trên trấn, nhưng vì không để cha mẹ lo lắng vẫn là cười nói, “Chưa thấy được người ta.
”“Là sao?”“Mẹ, người nhà họ Tiêu chạy lên trên trấn nói với người ta là con định cho Tiêu Văn Thao, người ta tới mặt cũng không chịu tới gặp.
” Lúc đó Thẩm Uyển Chi từng nghĩ nếu không thì trực tiếp đi báo cáo đi, cái niên đại này báo cáo là hữu dụng nhất, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì vẫn không nhúc nhích, rốt cuộc thế lực nhà họ Tiêu trong sách cũng không phải đơn giản đi báo cáo là được, đầu tiên Tiêu Văn Thao là chủ nhiệm Hội Uỷ, ở cái Hội Uỷ này là bộ môn có tác dụng quyết định, tuy rằng là xưởng bộ, nhưng Hội Uỷ ở huyện thành cùng một ruột với hắn.
“Cái gì?” Chúc Xuân Nhu nghe xong lời này thiếu chút nữa té xỉu, mau chóng chống đòn gánh xuống đất ổn định thân thể.
Thẩm Bảo Trân cũng lắc đầu, “Ngày hôm qua con đi hẹn hai nhà gặp mặt vẫn bình thường, buổi chiều chắc là người nhà họ Tiêu gia đã tới cửa, dựa theo lời người giới thiệu nói lại, đoán chừng Tiêu Văn Thao còn uy hiếp bọn họ, cho nên người ta đến mặt cũng không dám gặp.
” Cô nói xong lại dừng một chút, mặt trắng bệch tiếp tục nói, “Trấn Bạch Sa bây giờ có lẽ cũng chưa có người dám xem mắt với em gái, cũng không biết cái nhà họ Tiêu này làm kiểu gì, con đi tìm vài bà mai, người ta đều xua tay.
”“Ông đây lập tức đi làm thịt tên cặn bã kia.
” Thẩm Ngọc Cảnh giận trong ra ngoài, nắm tay siết chặt, một bộ đáng muốn tìm Tiêu Văn Thao liều mạng.
Đây là uy hiếp ngày đó của Tiêu Văn Thao, hắn nói người hắn coi trọng không có người dám đoạt.
Không giống với người nhà họ Thẩm phẫn nộ ngập trời, người bên ngoài tiếc hận có, nghen ghét cũng có, cái mạng gì vậy nè, sao lại được người có điều kiện tốt như vậy coi trọng chứ, vậy mà còn không vui là sao?Lúc này Chúc Xuân Nhu và Thẩm Kiến Quốc nhìn con gái út, trong lòng chỉ cảm thấy ứ đổ.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức, truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức , đọc truyện Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức full , Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức full , Thập Niên 70 Tiểu Kiều Tức chương mới