Mọi người xung quanh trong nháy mắt đều phát ra tiếng kinh hô, có người bị dọa đến hít một hơi khí lạnh, có người thì che mắt, có người lại nín thở, giống như một giây sau sẽ có án mạng xảy ra.
Dao bổ củi cắt qua không khí "Phanh" một tiếng nện lên cánh tay Lâm Cương Thạch, sau đó chính là âm thanh "ầm ầm" rơi xuống đất.
Hiện tại mọi người ai cũng có chút không dám nhìn thẳng, qua hồi lâu mấy người nhát gan mới chậm rãi mở mắt ra, thấy hiện trường không có máu mới nhẹ nhõm thở phào một cái.
Hóa ra chỉ là đuôi dao đập vào cánh tay ông.
Lúc này chỉ thấy chỗ Lâm Cương Thạch bị đập trúng rất nhanh đã xuất hiện vết bầm tím, sau đó dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được nó đang phồng lên, vừa nhìn đã biết là bị đập không hề nhẹ, xung quanh nhìn vào đều cảm thấy đau đến nhe răng.
Lâm Cương Thạch vẫn như cũ ngơ ngác tại chỗ, mồ hôi lạnh từ trên đầu chảy xuống, mắt trợn tròn mở to giống như hồn phách đều đã rời khỏi cơ thể, tim đập dồn dập đến không thở nổi.
Ông cảm thấy con dao vừa rồi thật sự rất dứt khoát bay tới muốn chém đứt tay ông.
Lâm Thanh Chỉ chậm rãi đi qua nhặt đao lên, có chút đáng tiếc: "Thế mà lại không chém trúng.
”Cô cầm con dao vung ra một động tác vô cùng xinh đẹp, nhìn về phía ông: "Ông nghĩ tôi sợ ông sao? Các ngươi không cho tôi con đường sống, thì tôi chết cũng phải kéo các ngươi xuống địa ngục theo tôi.
”Nói xong còn tính toán ném dao trên không trung một vòng, để cho bọn họ nhìn xem bản lĩnh thật sự của cô.
Kết quả bỗng dưng xuất hiện một cái tát vỗ thẳng vào đầu cô, kèm theo mấy tiếng mắng: "Xuống địa ngục, xuống địa ngục, cho cháu muốn xuống địa ngục này! Hả, xuống địa ngục làm gì! Cha cháu đang ở trên trời!”Bà Lâm không biết từ khi nào đã đến, vỗ đầu Lâm Thanh Chỉ mấy cái.
Lâm Thanh Chỉ bị đánh, cổ co rụt lại vẻ mặt ngây thơ quay đầu nhìn bà nội Lâm, nhất thời có chút không kịp phản ứng.
Bà nội Lâm kéo cô ra sau lưng, vung tay cho Lâm Cương Thạch một cái tát, trọng lượng cùng lực đạo so với vừa rồi vỗ Lâm Thanh Chỉ quả thực không thể so sánh.
"Mày là cái thứ súc sinh, có phải mày luôn mong bà già này nhanh chết một chút, sau đó liền đem Thanh Chỉ giết chết phải không? Không đâu, bà đây nói cho mày biết, không có cửa!" Bà nghe bà Tề đến báo rằng Lâm Thanh Chỉ chạy đến nhà họ Lâm cướp đồ thì đau lòng đến mức muốn không thở nổi, cháu gái bà từ khi nào đến việc chỉ muốn ăn chút cơm cũng phải đi cướp.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản, truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản , đọc truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản full , Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản full , Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản chương mới