Ấn thì ấn! Dù sao thì hiện tại tam phòng một chỗ tốt cũng không có, chặt đứt liền chặt đứt! Không chỉ có thể vứt bỏ trói buộc với Lâm Thanh Chỉ còn không cần ở thôn giả vờ có nghĩa tình chăm sóc cô.
Lâm Cương Thiết đắc ý ấn dấu tay của mình, còn lưu lại một câu tàn nhẫn: "Mẹ đừng hối hận là được.
”Lâm Cương Thạch so với Lâm Cương Thép vẫn có chút đầu óc hơn, ông liếc nhìn một vòng tất cả mọi người trong nhà, thở dài một hơi.
"Mẹ, con biết người thiên vị thằng ba, Thanh Chỉ vừa sinh ra mẹ đã ngay lập tức sang hỗ trợ tình cảm tương đối sâu đậm, nhưng con cũng không thể hồ đồ a.
Bây giờ mẹ cũng đã lớn tuổi, nếu sau này mẹ! Thanh Chỉ còn có thể dựa dẫm vào ai?”Chính mình thể hiện ra bộ dáng vô cùng quan tâm cho chi thứ ba, cuối cùng còn giả tạo hỏi thêm một câu: "Mẹ, mẹ thật sự không muốn suy nghĩ lại sao? ”Bà nội Lâm hừ lạnh một tiếng: "Hiện tại mới nói lời này, cả một buổi vừa rồi sao không thấy anh nói như thế? Bản thỏa thuận cũng chỉ còn mỗi dấu tay của anh nữa thôi là hoàn thành, giả vờ giả vịt e lệ làm gì nữa muốn làm cho tôi xấu hổ sao?!" Bà Lâm thẳng thừng vả mặt chọc thủng thân phận người tốt giả của Lâm Cương Thạch.
Nói xong, tầm mắt xoay một vòng như tìm kiếm gì đó, Lục Lập thấy thế liền vội vàng đưa ra một quả trứng gà.
Bà nội Lâm hơi sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh sau đó đã! "Lộp bộp" một tiếng, quả trứng gà đã đập thẳng vào mặt Lâm Cương Thạch, kèm theo tiếng mắng chửi tức giận của bà nội Lâm:"Bà đây thiên vị sao? Bà đây thiên vị thế nào chính anh thật sự không biết sao?!Năm đó không phải vì bà đây giúp anh trông con trai bị té gãy chân không thể làm việc, anh cùng thằng hai đều không muốn tiêu tiền chữa trị cho người mẹ này đây! Nên mới ném bà đây cho thằng ba hay sao?!Bà đây đến ở chỗ thằng ba còn không quên gửi về cho các anh mấy thứ đồ tốt đấy, sao lúc đó lại không thấy anh gửi lại cho thằng bà một chút đồ nào cả?!Thứ súc sinh bạch nhãn lang, bà đây nói cho anh biết, anh có lấy cái chết đền tội cũng không có đủ mặt mũi mà gặp được thằng ba đâu, hiện tại còn cùng nhau tra tấn con gái của nó như vậy! Các anh tự mình ở đó mà chờ quả báo đi, con mẹ nó giả bộ cái rắm, câm mồm nhanh chóng ấn dấu tay cho bà đây nhanh lên!"Bà nội Lâm vừa nói xong, ánh mắt đám người thôn trưởng nhìn về phía Lâm Cương Thạch đều ngay lập tức đã thay đổi, không nghĩ tới bình thường ở ngoài nhìn thằng cả nhà họ Lâm thành thật đến thế mà ở nhà lại là người như vậy, thật sự là không thể nhìn mặt người mà đánh giá nhân phẩm, ai trong lòng cũng đều có đáy.
Lâm Cương Thạch cũng không nghĩ tới, bà nội Lâm một chút mặt mũi cũng không cần đem chuyện cũ trước kia lật ra, ông nhất thời mặt đỏ tai hồng, nhưng đỏ mặt cũng không phải bởi vì cảm thấy bản thân mình sai rồi, mà là bởi vì ngại mất mặt.
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản, truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản , đọc truyện Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản full , Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản full , Thập Niên 80: Nữ Hỗn Đản chương mới