Chờ Ninh Chu Di cầm lấy chậu xong Cố Dung thu tay lại ngay lập tức, Hứa Niệm vùi đầu rửa tôm hùm, thấy con tôm giương càng muốn kẹp người nàng theo bản năng tránh, vô tình lại đụng vào cánh tay của người đứng sau lưng.
Hai người đều ăn ý không nói ra tỏ vẻ như không có gì.
"A Niệm ăn cay được không?" Ninh Chu Di hỏi, không thấy được màn vừa rồi, "Bơ tỏi, sốt cay muốn ăn loại nào?"
"Đều ăn được hết ạ." Hứa Niệm nói, nghiêm túc rửa tôm.
Cố Dung một lời cũng chưa nói, tự động tìm chiếc bàn chải nhỏ phụ nàng, hai người cùng rửa sẽ nhanh hơn.
Ninh Chu Di cũng không nói nữa.
Xử lý xong tôm hùm ba người lại nhặt rau chuẩn bị xào, chẳng bao lâu cả căn bếp đều ngập tràn hương thơm.
Cuối cùng Hứa Niệm cùng Cố Dung rửa rau sống, bồn nước nhỏ, hai người chỉ có thể chen chung một chỗ, khó tránh khỏi những đụng chạm nho nhỏ.
Nước máy lạnh như băng, tay bị ngâm nước đến trắng bệch, rửa qua vài nước hai người đều duỗi tay lấy chiếc rổ trước mặt, Hứa Niệm chậm hơn một chút, lòng bàn tay hơi lạnh vô tình chạm vào mu bàn tay bóng loáng của đối phương.
Cố Dung trời sinh đã trắng, ngâm nước lâu như vậy lại càng trắng hơn, tay cô lại lạnh cực kỳ, Hứa Niệm không tự chủ được cong tay lại, giành lấy cái rổ nhẹ giọng nói: "Để em làm cho."
Nàng nhanh nhẹn để rau vào rổ vẫy ráo nước rồi đặt lên dĩa.
Ninh Chu Di đảo đảo mực trong chảo, thời điểm cho ớt xanh vào liền hỏi: "Đại học G sắp kỷ niệm một trăm năm thành lập trường đúng không? Chị nhớ hình như là ngày sáu tháng tư, hôm qua trong group chat mấy người bạn có bàn về chuyện này, nghe nói trường định mời những sinh viên ưu tú về làm khách mời, có vẻ là muốn tổ chức hoành tráng lắm đây."
Ninh Chu Di và Cố Dung đều là sinh viên đại học G khóa năm 2005.
Hứa Niệm tò mò: "Chị Ninh cũng tốt nghiệp từ trường của em ạ?" Nàng biết Cố Dung từng học ở đó, nhưng Ninh Chu Di thì không rõ lắm.
"Đúng vậy, chị học ngành kỹ thuật vật liệu, A Cửu giống em, chuyên ngành máy móc." Ninh Chu Di nói, bày mực đã xào xong ra dĩa, cho dầu vào chảo nổi lửa lần nữa, "Nhưng mà bọn chị học không giỏi giống em, chị còn đội sổ nữa cơ.
Khi đó số người đậu đại học không nhiều nhưng ngành học rộng rãi, tốt nghiệp ra trường cơ bản đều có việc làm, không cạnh tranh khốc liệt như hiện tại."
"Trường đảm bảo việc làm luôn ạ?" Hứa Niệm bưng thức ăn.
"Không phải, chế độ phân phối việc làm đã bị hủy bỏ từ năm 1996 rồi, thời điểm bọn chị tốt nghiệp người lao động ít ai có bằng cấp lắm, thi đại học tuy khó khăn chồng chất nhưng tốt nghiệp ra trường tìm việc rất dễ, không như bây giờ, nhiều công ty còn yêu cầu ít nhất phải có bằng nghiên cứu sinh." Ninh Chu Di giải thích, cảm thấy đối phương có hứng thú tán gẫu, học sinh mà, nói mấy chuyện đầu tư này nọ khẳng định chẳng hiểu gì, mấy loại chuyện quan hệ xã hội, trường học dễ nói hơn nhiều, ai cũng hiểu.
Quả nhiên Hứa Niệm rất có hứng thú, vừa bưng đồ ăn vừa tiếp tục nói chuyện phiếm.
Ninh Chu Di nói rất nhiều chuyện trong trường học không dạy, ví dụ như chuyện xưa của trường, tầm quan trọng của bằng thạc sĩ, kinh nghiệm làm việc song song với việc học, cùng với một ít quy tắc ngầm trong xã hội.
Cố Dung đứng bất động tại cửa nhìn hai nàng, biểu tình không gợn sóng, hoàn toàn là một bộ dáng lãnh đạm.
Hứa Niệm ngẫu nhiên nhìn về hướng cửa, phát hiện có người đang nhìn mình, trong lòng căng thẳng mím môi.
"Em có định học lên nữa không?" Ninh Chu Di kịp thời nói.
Hứa Niệm dời tầm mắt: "Vâng, chắc là có ạ."
"Rất tốt, sau này đi làm có nghĩ đến việc xin vào viện nghiên cứu không?"
" Dạ không, không vội lắm ạ, xem sau này tình hình phát triển như thế nào em mới quyết định."
Ninh Chu Di tán đồng ừ ừ hai tiếng, Hứa Niệm đang định nói tiếp Cố Dung đã giành trước, thanh lãnh nói: "Trường mời cậu về à?"
Tự nhiên hỏi Ninh Chu Di, Ninh Chu Di cũng gật gật đầu, tự giễu nói: "Khẳng định là nể mặt ba mình nên mời, dù sao mỗi năm nhà mình đều tài trợ cho trường, cậu thì sao?"
"Cũng vậy." Cô ngắn gọn trả lời.
Hai người đang nói chuyện, Hứa Niệm không tiện xen vào, yên lặng đứng bên cạnh chờ bưng thức ăn.
Trên bàn cơm cũng là Ninh Chu Di với Cố Dung hai người nói chuyện, Hứa Niệm ban đầu ngẫu nhiên có nói vài câu, lúc sau liền dứt khoát ngồi nghe hai nàng nói, vừa nghe vừa lột tôm ăn, tôm tỏi tôm cay đều có, nàng sợ cay chỉ ăn mỗi vị tỏi.
Chín giờ Hứa Niệm biết điều lên lầu để lại không gian riêng cho hai người nói chuyện.
Ánh đèn ảm đạm, trong phòng im ắng, Ninh Chu Di nhìn theo bóng nàng lên cầu thang, hai ngón tay kẹp điếu thuốc lá đưa một điếu cho Cố Dung.
Cố Dung không nhận.
"Cai?"
"Cai từ lâu rồi."
Ninh Chu Di cười cười, ngậm điếu thuốc trong miệng với tay lấy bật lửa, lưng dựa vào sofa kéo một hơi, ánh mắt mê ly nhìn về phía cầu thang.
Hút hai lần lại nuốt nước bọt.
Nàng nghiện thuốc lá, chỉ là ngại có bạn nhỏ ở đây nên mới nhịn không hút.
Thoáng nhìn tàn thuốc rơi xuống bàn, Cố Dung nhíu mày không nói.
Ban đêm nhiệt độ liên tục giảm xuống, đến lúc rạng sáng gió lạnh đến thấu xương, không ít hoa ngọc lan trong sân theo gió rơi xuống bay đến bệ cửa sổ.
Đèn trong sảnh sáng lên, gần một giờ sáng Cố Dung mới về phòng, Hứa Niệm đã ngủ sớm từ lâu, cửa phòng đóng chặt không chút ánh sáng.
Hôm sau nhiệt độ đột nhiên tăng lên, vọt một phát lên thẳng 21°C, ánh mặt trời rực rỡ, không khí mát mẻ có thể mặc áo thun đi học.
Trường học thông báo thời gian nghỉ Tết Thanh Minh, nói tóm lại là nghỉ ba ngày, tết Thanh Minh nằm ngay cuối tuần, như thế cũng tương đương với không nghỉ.
Đoạn đường bên ngoài đi qua dãy phòng ngủ có cây tùng lâm, ở chỗ rẽ tương đối khuất, Hứa Niệm vô tình gặp một đôi nữ nữ đang hôn nhau.
Phương thức biểu đạt tình yêu của học sinh vừa gan dạ lại vừa mãnh liệt, dường như hận không thể đem mình ngay lập tức dung nhập vào cơ thể đối phương thời thời khắc khắc không rời xa.
Cô gái cao gầy một tay ôm eo cô gái thấp hơn, một tay mạnh mẽ đỡ gáy đối phương, lưu luyến kéo dài.
Cô gái thấp hơn ngưỡng đầu đón tiếp, đôi tay gắt gao nắm chặt áo người kia, nhẹ giọng hừ hừ làm nũng.
Hứa Niệm rùng mình, dường như cái gì cũng không thấy, vẻ mặt đứng đắn mà đi qua, nhưng trong một khắc lơ đãng thấy cô gái thấp hơn khẽ mở miệng thở, cô gái cao bỗng chốc đem đầu lưỡi dò xét tiến vào.
Đi khỏi cây tùng lâm, trời đột nhiên âm u trong chốc lát.
Giờ hành chính ở Khoan Bắc Hạng còn yên tĩnh hơn hồi cuối tuần, nàng đi theo hàng cây cao to phủ bóng xuống mặt đất, một đường đến thẳng cửa nhà.
Cửa sổ lầu hai đang mở.
Hứa Niệm uống hai ngụm nước cho đỡ khát, chậm rì rì tiến lên lầu.
Cố Dung đang tập yoga, hôm nay trời ấm, cô mặc quần co dãn cùng áo ngực thể thao lộ eo bó sát người, dáng người hoàn mỹ lộ ra hoàn toàn, hai chân thon dài thẳng tắp, eo thon nhờ áo tôn lên càng thêm rõ ràng.
Cô thong thả hít thở theo tiết tấu, môi đỏ khẽ đóng khẽ mở, ngực phập phập phồng phồng, chiếc cổ trắng hơi ngẩng lên.
Đây là lần đầu Hứa Niệm thấy Cố Dung tập yoga, an tĩnh mà nhu mì, đường cong toàn thân đều lộ lên.
Nàng lúng ta lúng túng nhìn chằm chằm đôi môi nửa khép nửa mở kia, phảng phất có thể nghe được âm thanh nhẹ nhàng hô hấp, trước mắt như hiện lại khung cảnh trong rừng cây vừa rồi, chiếc lưỡi mềm mại chui vào đôi môi khẽ mở làm loạn, xoay vòng không dứt.....
Bạn đang đọc bộ truyện Thập Phần Vừa Ý Ngươi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Phần Vừa Ý Ngươi, truyện Thập Phần Vừa Ý Ngươi , đọc truyện Thập Phần Vừa Ý Ngươi full , Thập Phần Vừa Ý Ngươi full , Thập Phần Vừa Ý Ngươi chương mới