Sau cơn hôn mê kéo dài Bảo Ngọc yếu ớt tỉnh lại, mùi thuốc khử trùng xộc lên tận óc khiến cô ý thức được rằng mình vẫn chưa chết, còn đang nằm ở một nơi rất êm ái nữa
"Trình Du, Trình Du anh xem cô gái này cuối cùng cũng tỉnh lại rồi"
"Ôi trời đất ơi, nhìn xem rất xinh đẹp"
"A Lữ ngươi thật là"
Mĩ thiếu niên tên Trình Du vẫn còn rất trẻ lại rất đẹp trai, người này cô chưa từng nhìn qua cũng không biết anh là ai
"Anh là ai"
"Tôi chỉ là người tình cờ thấy cô bị nạn nên cứu giúp thôi.
Tôi tên là Trình Du, cô gái cô tên là gì"
Cô muốn nhớ thứ gì đó nhưng đầu óc lại rất đau không thể nhớ được gì, nhìn bản thân mình trong gương, cô gái với dung mạo xinh đẹp, ngây thơ nhưng Bảo Ngọc căn bản không thể nhớ ra được cũng chẳng biết mình là ai
"Tôi… tôi là ai vậy"
"Hả, cô gái này không nhớ mình là ai luôn sao"
"Trình Du à, hay là mình đưa cô gái này đến đồn cảnh sát có được không"
Nhắc đến đồn cảnh sát cô lại vô cùng sợ hãi liền lắc đầu, những trận đánh đập và tiếng hét mờ nhạt cứ quẩn quanh trong đầu khiến cô hét lên vội vàng túm lấy tay anh
"Đừng mà, tôi không muốn đến đồn cảnh sát đâu.
Tôi sợ lắm, anh gì ơi đừng bắt tôi đến đồn cảnh sát có được không"
"À…à được rồi được rồi, nếu như cô không nhớ mình là ai thì tạm thời tôi gọi cô là Mễ Chi có được không"
A Lữ đứng bên cạnh nghe cái tên liền vỗ tay "Mễ Chi, Mễ Chi tên hay thật đó"
….5 năm sau
Bạc gia
"Ông chủ, ông chủ không hay rồi người nhà Hứa gia lại kéo đến trước cổng Bạc gia rồi"
*choang* chiếc ly thủy tinh trên tay hắn liền bị ném xuống đất phát ra tiếng chói tai
"Bà mẹ nó, đã năm năm rồi đám người này còn muốn cái gì nữa đây"
"Dạ… bây giờ có cho họ vào không ạ"
"Bảo với đám người kia canh chừng con nhỏ đó cho cẩn thận vào đừng để nó chạy lung tung"
"Dạ"
Điếu xì gà trên tay hắn liền dập tắt làn khói trong không khí bay xung quanh hắn không một chút chân thực, đã năm năm trôi qua trái tim người đàn ông này đã hoàn toàn nguội lạnh, nhưng không một giây phút nào hắn thôi nhớ nhung và tìm kiếm bóng dáng của Bảo Ngọc
Thời gian trôi qua năm năm đã bào mòn một kẻ sống buông thả trở nên khát máu lạnh lùng và tàn nhẫn hơn bao giờ hết, một mình hắn sống trong Bạc gia làm những việc trái với lương tâm đ*o đức, buôn lậu và mại dâm đã dần ăn ngấm vào trong xương máu hắn
Nhìn người nhà họ Hứa bước vào vô cùng trang nghiêm và uy quyền hắn càng nhìn lại càng cảm thấy gai mắt, tự nhủ một ngày không xa khi nắm trong tay quyền lực của Châu Âu chắc chắn kẻ hắn tiêu diệt đầu tiên không ai khác chính là người nhà họ Hứa
"Xin chào Hứa phu nhân Hứa lão gia"
Bạn đang đọc bộ truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang, truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang , đọc truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang chương mới