Từ sau khi ý thức được phục hồi thái độ của cô đối với hắn lại hoàn toàn thay đổi và khác lạ, ngoan ngoãn hơn, nghe lời hơn và đặc biệt rất biết làm nũng lấy lòng hắn
"Thiệt tình, cái tên điên Bạc Diêu Minh này, lề mà lề mề trễ mất hai mươi giây rồi đây nài"
Tim đứng dưới sảnh vừa nhìn đồng hồ vừa càu nhà càu nhàu một mình
"Chú Tim"
Bảo Ngọc bất ngờ đi ra khiến Tim có chút bất ngờ với thái độ thân mật này liền có chút không quen
"À… ờm, Bảo Ngọc hả"
"Chú Tim, chú tính cùng với anh Diêu Minh đi đâu vậy"
Tim "..."
Nhiều lúc Tim cũng phải bất ngờ với cách xưng hô này của cô, rõ ràng anh nhỏ hơn hắn những một tuổi mười tháng vậy mà cô lại ngang nhiên gọi hắn một tiếng anh gọi mình bằng tiếng chú.
Ôi trời, lễ nghĩa ở đâu cơ chứ
"À… không có gì hết.
Trẻ con không nên xía vào chuyện của người lớn, tốt nhất cháu cứ ăn lo ngủ kĩ đi, ha"
Cô bĩu môi, ánh mắt đảo quanh một hồi rất tự nhiên nói "Có phải chú đang chờ Diêu Minh đến nơi nào đó rồi xử hết đám người nhà họ Trình, cha mẹ cháu, rồi còn Đình Đình và cả kẻ đã suýt nữa hại chết cháu năm xưa Hứa Tình không.
Sau đó thì liền thâu tóm nhà Tiết - Hứa để tránh hậu họa có phải như vậy không"
"Cháu…" Tim cau mày khi cô lại biết được sự thật còn nói với vẻ mặt rất hào hứng và tự nhiên, từ khi nào cô lại thay đổi nhanh như vậy.
Chẳng lẽ do hận thù với gia đình và những kẻ đã hại mình tới độ như vậy sao
"Nhưng mà, nói gì thì nói cháu cũng không muốn họ phải chết như vậy đâu"
"Hả.."
"Tim, Bảo Ngọc hai người nói chuyện gì vậy"
Hắn đứng từ đằng sau từ lúc nào cau mày nhìn chằm chằm cô, Bảo Ngọc tự nhiên đi ra khoác lấy tay hắn
"Có nói gì đâu, em chỉ xin Tim tha cho người nhà họ Trình ba mẹ em, Đình Đình và cô tiểu thư họ Tiết kia thôi"
Hắn bất ngờ khi biết cô lại biết được chuyện này liền quay sang nhìn Tim với ánh mắt cảnh cáo nhưng anh liền ngơ ngác và tỏ ra vô tội "Tôi không biết gì hết"
"Bảo Ngọc"
"Ây da, tối hôm qua em đã biết hết rồi.
Bạc Diêu Minh anh tha cho họ được không"
Không cần biết tại sao cô lại biết, nhưng hắn tuyệt nhiên sẽ không bao giờ tha thứ sẽ không bao giờ để bản thân hay Tiết gia có tai họa gì xảy ra hết
"Không được"
"Hừm, hôm qua là ai đã nói với em chỉ cần em ngoan ngoãn thì anh sẽ không từ chối em bất cứ thứ gì cơ mà"
Hắn lại nhíu mày tỏ rõ sự không vui "Chẳng lẽ biểu hiện của em hôm qua và bây giờ chỉ vì muốn tha cho họ hay sao"
"Không phải mà, em thật sự thật sự rất hận họ.
Sau khi nhớ lại em đã rất sốc nhưng dù sao bọn họ cũng không đáng phải chết, Diêu Minh tha cho họ đi có được không"
Nhìn ánh mắt lấp lánh chờ mong của cô hắn có chút không nỡ làm cô thất vọng đành dịu giọng thỏa hiệp "Được rồi, anh sẽ không giết bọn họ"
Bạn đang đọc bộ truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang, truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang , đọc truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang chương mới