Lucas và Bảo Ngọc vẫn đang trong tình huống khó xử ở sảnh dãy nhà B, hiệu ứng đám đông ngày càng nhiều.
Học sinh hô hào ủng hộ ngày càng đông, nhiều người còn ác ý mỉa mai khi thấy cô vẫn đứng như trời chồng
"Cái gì vậy chứ, đồng ý thì đồng ý đi.
Còn bày đặt"
"Đúng rồi, ỷ có tí nhan sắc rồi học cũng được được liền không xem ai ra gì cả"
"Chuẩn đấy"
Đình Đình nghe thấy liền phản bác "Ủa chuyện của mấy bà hả.
Người ta xinh đẹp giỏi giang thì người ta có quyền thôi"
Trong lúc lúng túng, cô không biết nên từ chối thế nào thì ánh mắt vô tình va phải hắn Bạc Diêu Minh đang đứng ở phía lầu hai từ phòng của hắn phóng thẳng ánh mắt nhìn chằm chặp về phía cô.
Một sự ớn lạnh chạy dọc sống lưng khiến cô rùng mình, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt
"Lucas, tôi rất cảm ơn khi cậu yêu mến và có tình cảm với tôi.
Nhưng tôi hoàn toàn chỉ xem cậu là bạn, tuyệt đối không thể xảy ra loại tình cảm nam nữ giống như cậu tưởng tượng.
Tôi, tôi xin lỗi tôi không thể đồng ý lời đề nghị của cậu được.
Tôi xin phép"
Bảo Ngọc cúi đầu rồi xuyên qua đám đông chạy thục mạng về phía kí túc trong đầu vẫn không thôi ám ảnh gương mặt và ánh mắt của hắn nhìn về phía mình.
Có lẽ từ lúc quen biết Bạc Diêu Minh thì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy bộ dạng đáng sợ của hắn đang chạy dọc sống lưng và trong đầu của mình
"Bảo Ngọc, Bảo Ngọc"
"Đình Đình"
"Dạo này tao thấy mày lạ lắm.
Bộ có chuyện gì xảy ra hả"
Bảo Ngọc có chút chột dạ, ánh mắt nhìn Đình Đình đầy lấp liếm.
Tuy Đình Đình học không xuất sắc như cô nhưng lực học cũng vào dạng khá, trái ngược với thời gian trước cô chăm chỉ học hành bao nhiêu thì bây giờ lại thường xuyên bỏ tiết.
Lúc nào trên lớp cũng trong tình trạng mệt mỏi, một dấu hỏi nghi vấn lớn được đặt ra trong đầu cô
"Không, không có chuyện gì hết á"
"Tao biết là ở nhà ba mẹ mày áp đặt việc học hành của mày rất lớn nhưng có chuyện gì mày phải nói với tao, có khó khăn gì cũng phải nói có biết không hả"
"Biết rồi mà"
Gương mặt cô đã tái xanh vì sợ hãi, vốn dĩ những lời nói của Đình Đình không thể lọt vào tai cô dù chỉ là một chữ
…
*chát*chat*chat
"Huhu, đừng mà… đừng đánh em mà"
"Tao nói với mày như thế nào hả.
Tao đã nói với mày phải tránh xa cái tên nhóc Lucas đó ra cơ mà"
"Không phải đâu, thầy ơi….
Em không biết"
*chat* "Mày còn già mồm với tao"
Hắn đã không thể kiềm chế được cơn giận dữ của bản thân mà thằng tay tát cô, gương mặt của nữ nhân đã đỏ ửng đâu đó đã in những đầu ngón tay có chút bầm tím của hắn trên gương mặt.
Hắn đã chờ cô ba ngày, ba ngày để nghe lời giải thích nhưng Bảo Ngọc một câu cũng không nói, không thèm tìm đến hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang, truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang , đọc truyện Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang full , Thầy Giáo Là Đại Sắc Lang chương mới