Ba ngày trôi qua, Long và Ngọc vẫn như thường lệ luyện tập trong phòng tập.
Tút tút.
- Alo, Cậu hả Long tới phòng làm việc của tôi ngay bây giờ, nhớ gọi cả Ngọc nữa, có việc cho hai người.
Gác máy truyền tin xuống Long quay sang nói với Ngọc người đang thực hành bài vận khí trong cơ thể.
- Này! Dừng buổi tập ở đây, thay đồ rồi sang phòng làm việc của anh Ngô Cường.
Ngọc từ từ mở mắt ra thoát khỏi trạng thái nhập định.
- Long anh gọi ai là này nọ, không thể một lần đàng hoàng gọi tên tôi sao?
Ngọc rất bất mãn với cách mà hắn gọi tên cô, cũng đã được một khoảng thời gian hắn cứ liên tục gọi như vậy.
- Quan tâm mấy vấn đề nhỏ làm gì, nhanh lên đi nào.
Long cũng không muốn vướng phải cái đề tài không cần thiết này, hắn vội vàng đi đến phòng thay đồ, bỏ mặc Ngọc đang tức hổn hển vì lời nói của hắn.
Cốc Cốc.
Long gõ cửa phòng làm việc của Ngô Cường.
- Mời vào.
Hai người Long và Ngọc bước vào bên trong, nơi này trông cũng không khác gì mấy phòng làm việc của Alina, bố cục trong phòng cũng khá giống nhau, có lẽ là hai người có cùng sở thích đi.
Ngọc đi tới trước bàn làm việc cũng cẩn thận quan sát Ngô Cường.
Cô rất ít khi gặp mặt anh ta, nhưng những lúc cô gặp vị phó hội trưởng này đều là một bộ dạng dân chơi phóng khoáng.
Đây là lần đầu tiên cô thấy anh ta mặc đồ gọn gàng và lịch sự.
Nhìn cũng không đến nỗi nào khi anh ta trong bộ trang phục đó, thậm chí còn có phần đáng tin cậy.
- Hai người đến rồi sao, mời ngồi.
Cả ba người ngồi xuống bàn tiếp khách.
Ngô Cường đem một tập tài liệu đưa đến trước mặt hai người.
Hắn nói.
- Gần đây ở khu số 11 trên đảo Ground có xảy ra một vài vụ án mạng liên hoàn.
Tôi muốn hai người sang bên đó điều tra.
- Không phải bên đó có đội trị an sao với lại cũng đâu có thiếu hội làm những việc tương tự như điều tra chứ.
Mà hội của chúng ta có phải là một hội chuyên về án mạng đâu, anh không có nhầm chứ.
Long nhíu mày, bình thường hợp tác giữa võ giả hay hội với nhau giữa các đảo là có, nhưng nếu về vấn đề an ninh thì của bên nào thì bên đó giải quyết, mặc khác Hội Flames là một hội thuần chiến đấu.
Nghe lời Long nói, Ngô Cường cũng làm ra một vẻ mặt bất đắt dĩ.
- Bên đó quản lý rất lỏng lẻo, mặc khác vụ này khá huyền bí.
Cậu cũng biết đấy ở Thiên không thành đa số đều là võ giả đơn độc, võ giả tạm trú hay một số võ giả mục đích đến đây chỉ để tìm một chỗ nương nhờ cho người thân, gia đình.
Nói chung là đủ mọi thể loại người xuất thân ở nơi đó.
Dừng lại một chút, Ngô Cường nói tiếp.
- Những võ giả có thực lực cao cường hay võ giả nằm trong tổ chức lớn mạnh thì không có vấn đề gì, nhưng những võ giả đơn lẻ hay thực lực yếu thì lại không có biện pháp nào an ổn ngoài trừ việc dựa vào ban quản lý của đảo Ground đứng đầu là đảo chủ.
Họ đã gửi yêu cầu đến đội trị an, nhưng đối mặt trước thực trạng gây án của hung thủ họ cũng bó tay nên đã gửi yêu cầu qua bên này.
- Hừ, bó tay cái gì, chẳng qua là bọn này lười xử lý nhưng lại không thể cho bọn người kia một cái thuyết pháp nên mới làm một cái thủ tục đi qua rồi chờ lắng xuống.
Long khịt mũi coi thường, những người quản lý ở đảo Ground quả thật chẳng ra làm sao cả, họ chỉ như những người kiếm lợi bằng cách cho bọn võ giả lang thang thuê nơi ăn chốn ở.
- Vậy nhưng mà tại sao hội chúng ta lại tiếp cái nhiệm vụ này?
Long chợt phát giác trong lời nói của Ngô Cường không đúng, bên kia chỉ gửi nhiệm vụ qua mang tính chất thủ tục, đâu có nhất thiết phải tiếp nhận đâu và vì sao lại là hội hắn tiếp nhận.
- Em đồng ý lời Long nói, tại sao hội ta lại phải tiếp nhận?
Ngọc cũng không nhịn được mà hỏi lại Ngô Cường, vị phó hội trưởng này không biết nhiệm vụ này có gì đó mờ ám sao.
Bộ anh ta vốn không đảm nhiệm những việc như thế này nên không có kinh nghiệm.
Đứng trước lời chấp vấn của hai người Ngô Cường cũng không cảm giác khó chịu, hắn từ từ thuyết phục hai người.
- Hai người hãy xem một lượt báo cáo giám định thi thể và khám nghiệm hiện trường.
Bản thân anh thì thấy năng lực gây án của tên này rất thú vị.
- Cô xem xong rồi đọc những gì thú vị trong này nào.
Long đưa tay hớp một ngụm trà, nói với Ngọc một chuyện như là đấy chính là lý do mà tôi mời cô làm đồng đội.
Lần này Ngọc cũng không nổi tính khí với Long khi hắn sai bảo cô.
Giờ cô đã hiểu ra tinh thần lực của tên này có chút cường nhưng lại không thể hoàn toàn thay thế con mắt.
Tỉ như hắn không thể phân biệt được màu sắc sự vật, đối với tên này thứ màu hắn có thể nhìn thấy mãi mãi là màu đen.
Đối với sự vật ngoài phạm vi tinh thần lực của hắn thì hắn vô pháp cảm nhận vật thể được.
Theo như cô quan sát bằng Phá giới chi nhãn của mình thì phạm vi sóng tinh thần của hắn chỉ trong khoảng bán kính 500m.
Điều này sẽ ảnh hưởng nếu như có ai đó đứng ngoài tầm bán kính này quan sát hay tấn công từ xa vào hắn, lúc đó tên này sẽ khó phát huy được sức mạnh của mình.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Giới Dị Biến tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Giới Dị Biến, truyện Thế Giới Dị Biến , đọc truyện Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến chương mới