- Ha ha! Bọn yêu thú đáng ghét giờ biết sự lợi hại của ông đây rồi chứ!
- Ha ha!
Đứng trong trung tâm bụi mù Mạc cười to.
Long thấy Mạc đã giải quyết xong, cậu quyết định phải đến bắt chuyện hỏi thăm tình huống nơi này một chút.
Có thể ông chú này sẽ biết được một ít thông tin về nơi này.
Lộp bộp!
Phát hiện được cậu thanh niên đến gần Mạc ngưng nụ cười của mình lại.
Giờ ông lại cảm thấy mình cười như vậy có chút giống kẻ bị tâm thần.
- A! chào cậu! Không biết cậu là ai mà biết tên tôi.
- Chào Mạc chỉ huy, cháu tên Long là một thành viên trong đoàn võ giả trên chuyên cơ Z320.
Long lễ phép trả lời, cậu cũng không phải là một kẻ vô văn hóa, mặc khác thì cũng không nên nói năng quá vô lễ điều này sẽ làm cho ông chú đây không có cái nhìn tốt về mình.
Cứ nhìn cái hành động cười như điên của ông chú lúc nãy, đầu óc chú này có chút không bình thường.
Long cho ra kết luận của mình thông qua biểu hiện của Mạc hồi nãy.
- Cậu cũng trên chuyến bay Z320?
….
- A! phải rồi lúc máy bay bị xé thành từng mảnh tôi có cảm giác được khí tràng của cậu.
Quả đúng là thiếu niên xuất anh tài.
Giỏi lắm! Thoát khỏi được sự truy sát của bọn yêu thú kia.
Biết được Long chính là một thành viên trong chuyến bay Mạc vui mừng hẳn ra, có lẽ từ lúc đó tới giờ chuyện này chính là tin tức tốt nhất mà ông nghe được.
- Mạc chỉ huy, chú có biết nơi này là đâu không?
- Gọi là chú Mạc là được rồi, giờ mà còn chỉ huy ai nữa, đến cái máy bay cũng đã không còn.
Tâm trạng của Mạc lại sa sút một chút, việc không thể bảo vệ an toàn cho chiếc máy bay và đội ngũ ở bên trong khiến ông rất buồn.
Tự nhận thấy bản thân mình giọng điệu có chút u sầu, Mạc nhanh chóng đổi giọng trả lời Long.
- Trước khi máy bay rơi thì trên bản đồ hiển thị thành phố gần nhất là Thành phố Cherno.
Theo chú quan sát thì nơi này đã xảy một kiểu dị biến mà trước giờ chúng ta không biết.
Xác sống, Zombie, Vong linh hay Undead là những từ mà chú có thể miêu tả về nơi đây.
Ài! Nhìn số lượng bọn chúng thì rõ ràng là toàn bộ người dân và sinh vật trong thành phố này chắc phải đến 99% biến thành thứ quỷ dị đó, Undead.
- Là vậy sao!
Long cuối cùng cũng biết rõ một chút tình huống nơi này, nhưng càng biết rõ cậu càng lo lắng cho anh em Lâm, không biết hai người họ có xoay sở được trong tình huống mà thành phố đã tràn ngập Undead.
Suy nghĩ một chút Long lại hỏi tiếp.
- Cái con yêu thú… à cái con Undead cấp chiến tướng mà chú giao đấu giờ nó ra sao rồi?
- Chuyện này…
Mạc lắc đầu, ông nở một nụ cười sắc mặt thì có chút khổ não.
- Chạy.
Ý chú là chú phải bỏ chạy.
Đánh nhau với con “Điểu” kia trên không trung chẳng khác nào tìm ngược đãi.
Trên bầu trời chính là địa bàn của nó.
Giao chiến một hồi chú bị nội thương và chân khí bị suy giảm, cuối cùng chú quyết định bay xuống mặt đất ẩn núp.
…
- Chắc cháu thất vọng về biểu hiện của chú nhỉ.
Yêu thú cấp chiến tướng đánh không lại, xuống dưới này còn bị ba con Undead cấp Đại chủ đỉnh phong dí cho chạy thừa sống thiếu chết.
Cũng may mà có cháu giúp đỡ.
Giống như tìm được một người tâm sự để phát tiết, sau khi nói xong những lời đó tâm trạng của Mạc trở nên khá hơn.
Ông quay sang hỏi Long.
- Còn cháu thì sao, chuyện gì đã xảy ra với cháu?
…
Hai người di chuyển bước chân ra khỏi khu vực này.
Họ vừa đi vừa kể lại những chuyện đã xảy ra khi rơi ra khỏi máy bay.
Đi được nửa ngày, hai người họ có thể khẳng định rằng nơi này đã thật sự không có người sống xót.
Long đã nói với Mạc là bản thân muốn tìm lại đồng đội của mình, sau khi nghe xong thì Mạc quyết định sẽ đi cùng cậu, dù sao thì đi một mình ở cái thành phố quỷ dị này cũng không phải ý hay.
Ông vẫn chưa nghĩ ra biện pháp rời khỏi thành phố này.
Nhìn lên bầu trời thành phố, trên đó dường như phủ lấy một màn mây mù màu đen làm cho ánh sáng mặt trời bị giảm bớt, điều này càng làm cho thành phố tràn ngập một màu âm u và quỷ dị.
- Hệ thống định vị GPS trên máy truyền tin của cháu không hoạt động có thể là do đám mây mù màu đen dày đặt đang bao phủ khắp thành phố.
Chú nghĩ là cháu chỉ có thể liên lạc chỉ khi vào trong phạm vi hoạt động của máy truyền tin.
Vậy là trên bầu trời thành phố này có một đám mây ngăn cách khu vực bên trong này với bên ngoài.
- Giống như là một loại trận pháp ngăn cách nhỉ?
Long nói ra suy nghĩ của mình.
- Cháu nói đúng, không biết là trận pháp tự nhiên hay là do ai đó bày ra, tóm lại là chú cháu ta nên nhanh chóng tìm kiếm đồng đội của cháu rồi rời khỏi đây.
Nói xong Mạc từ trong người lấy ra một tấm bản đồ.
Đây chính làm bản đồ du lịch của thành phố Cherno mà ông lấy được tại một cửa hàng tiện lợi.
- Chúng ta đang ở mặt phía đông thành phố, chú đề nghị chúng ta đi tìm kiếm theo một vòng tròn.
Từ phía đông kéo lên phía bắc đến phía tây, phía nam, rồi vòng lại khu trung tâm.
Với tốc độ phi hành của hai chúng ta thì sẽ không mất bao lâu là đi quanh một vòng thành phố.
Điều còn lại chỉ hy vọng máy truyền tin của cháu không bị cản trở liên lạc.
- Được!
Long đồng ý với ý kiến của Mạc, hai người bắt đầu ngự không phi hành cách mặt đất một khoảng 30m.
Độ cao này sẽ là an toàn khi bọn Undead dưới mặt đất không thể tấn công tới họ, trừ khi là có những con Undead phi hành khác.
Ban ngày trôi qua, đêm đen lại xuống.
Tính tới thời điểm này đã là đêm thứ hai mà hai người Mạc và Long ở trong thành phố này.
Vào ban đêm thì những Undead kia vẫn hoạt động, chúng vẫn cứ đi lại xung quanh khắp ngõ ngách của thành phố.
Mạc và Long đã bắt vài con Undead về để mổ xẻ tìm hiểu chúng.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Giới Dị Biến tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Giới Dị Biến, truyện Thế Giới Dị Biến , đọc truyện Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến chương mới