Phía bên trên bầu trời hòn đảo từng bóng người lần lượt xuất hiện, đó chính là những người đã biến mất khi trước.
Bọn họ đã bị dịch chuyển ra phía ngoài.
Đám người nhanh chóng thi triển khả năng của mình để lơ lửng giữa không trung.
- Làm tao sợ hết hồn, cứ tưởng là bị cưỡng ép tiêu diệt chứ, thì ra là dịch chuyển mọi người ra ngoài.
Từng võ giả lần lượt thở phào, bọn họ cũng giật thót tim một phen.
Chỉ trong chốc lát, mọi người bắt đầu tụ tập thành đoàn với nhau.
Các võ giả dẫn đội chờ ở phía bên ngoài cũng bắt đầu đi đến nơi đây.
Bọn họ bắt đầu lấy từng kiện pháp khí phi hành của mình ra.
Ở một bên khác nhóm của Long đứng trên thanh tử vong kiếm đã phóng lớn.
Toàn bộ võ giả tham gia cuộc thí luyện thăm dò đảo ngọn lửa đều nhìn xuống hòn đảo bên dưới.
Hòn đảo bắt đầu mờ dần rồi biến mất giữa làn sóng biển, chỉ còn chừa lại ba ngọn núi lửa cực lớn đang phun trào.
Khói bụi, đất đá, quặng sắt từ miệng núi lửa bắn lên thẳng trời cao, hình thành nên một đám mây đen cực lớn bao phủ khắp khu vực.
Mọi người đều nhanh chóng rời xa nơi đây.
Không được bao lâu thì từng đoàn võ giả lần lượt rời khỏi đây.
Máy liên lạc của Long và Hỉ Phụng bỗng nhiên có tín hiệu.
- Alo, là Long sao? Anh vẫn an toàn chứ?
Long không nghe ra được bất cứ cảm xúc gì trong lời nói của Hỉ Phụng.
- Tôi không sao, mấy người sắp rời khỏi đây?
- Thật tốt quá, chúng tôi sắp rời khỏi, nếu có dịp thì hãy ghé qua phía đông của lục địa thứ nhất tìm võ quán Tùng Bách.
Tôi rất mong chờ.
Hẹn gặp lại.
- Hẹn gặp lại.
Cúp máy.
Long nhìn về phía pháp khí phi hành của võ quán Tùng Bách.
Không lâu sau bọn họ rời đi.
Từng tiêu chí lớn như Đoàn gia của Đoàn Hư, băng nhóm xã hội đen của Lee Jeong cũng rời đi.
Chỉ còn Lâm gia của Lâm Phong vẫn ở lại.
Long cảm giác không ổn lắm.
Cậu tức tốc rời xa nơi đây, cậu muốn đánh một vòng lớn rồi quay trở về làng.
Lần này có thời gian hơn nên cậu muốn tìm hiểu tình huống ngôi làng cho kỹ càng.
Bé Kha vẫn đang mong ngóng tin tức ba và chị gái mình.
- Mấy người vẫn chưa tìm đến tên Long đó.
- Vâng, kể từ lúc vượt ải thành công thì tên đó đi sau lưng chúng ta rồi biệt tăm.
- Vậy lúc ra ngoài này vẫn không tìm được?
- Do bọn người của võ đường Tùng Bách làm một vài hành động cản trở chúng tôi tìm kiếm.
- Cô ta ư, xem ra quan hệ của tên chuột này cũng rất tốt, chúng ta đi.
Lâm Phong ra lệnh cho đoàn người của mình rời khỏi chỗ này.
Cậu phải nhanh chóng báo cáo lại mọi chuyện nơi đây cho gia tộc, còn chuyện của Long cũng không mấy đáng kể, nếu bắt gặp lần nữa thì cậu lại ra tay cũng không muộn.
Rì rào.
Tiếng sóng biển vỗ vào bờ cát.
Bãi biển xung quanh đã nhiễm đầy tro bụi.
Đám mây từ vụ phun trào đang dần lan rộng ra.
Không biết tình trạng này còn kéo dài bao lâu.
Sắc trời đã dần chuyển tối, nhóm người Long bước đôi chân mệt mỏi của mình đi vào ngôi làng.
Bé Kha đi chầm chậm ở phía trước.
Cách biệt ngôi làng có mấy hôm mà đã khiến cô bé nhung nhớ, nhưng phần nhiều vẫn là nhớ đến người cha và người chị của mình.
- Vậy là đôi mắt cậu đã hoàn toàn bình thường.
- Đúng vậy.
Long không che giấu sự vui vẻ của mình.
Thoát khỏi bóng tối suốt ngần ấy năm, ai mà không vui vẻ.
- Hi hi, người mà anh Long nhìn thấy đầu tiên là em đó nha, có phải anh thấy em rất xinh đẹp.
Hoa nhảy nhót xung quanh Long.
Cô cảm giác chuyến đi này thật tốt.
- Xinh đẹp, cô gái đầu tiên mà anh nhìn thấy rất đẹp.
- Hi hi.
Tiếng cười trong trẻo của Hoa vang khắp con đường nhỏ.
Lâm lúc này cũng đã quen thuộc với trạng thái này của em gái mình.
Cô em gái của cậu cũng không phải lúc nào cũng trưng cái vẻ mặt điềm đạm cơ trí mà còn nhí nhảnh vui tươi.
Xem ra mọi người cũng có lý khi khuyên bảo con người nên tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài hơn là cái màn hình.
- Dừng lại.
Long đưa tay ngăn cản bước chân của hai người, sau đó cậu vội vàng bế bé Kha lên.
Sắc mặt của cậu trở nên nghiêm trọng khi nhìn về phía trước con đường dẫn vào làng.
- Chuyện gì?
Lâm và Hoa bắt đầu cảnh giới, hai người họ cũng quan sát phía trước nhưng vẫn chưa phát hiện ra dị thường.
Khịt khịt.
Long dùng mũi của mình hít lấy không khí xung quanh.
Một ít mùi máu tanh bay trong không khí, có lẽ là đang ngược gió nên mùi máu ngày càng nhạt đi.
Long phóng xuất tinh thần lực của mình ra, lập tức một cảnh tượng đầy quỷ dị hiện lên trong đầu Long.
Lâm và Hoa cũng cố gắng ngửi mùi trong không khí.
Mũi của Hoa không nhạy lắm, ngược lại Lâm đã phát hiện ra mùi máu.
Cậu rút thanh trủy thủ của mình ra, âm thầm vận khí đề phòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Giới Dị Biến tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Giới Dị Biến, truyện Thế Giới Dị Biến , đọc truyện Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến full , Thế Giới Dị Biến chương mới