Thế Thân 49 Ngày

Chương 77: Dương Thái Bảo tức giận


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

" Triệu Mẫn.. Cô còn dám đứng đó ". Phong Thần Vũ quay lại sắc mặt âm u nói.

" Hối cái gì chứ. Tên chết tiệt này ". Triệu Mẫn lườm Phong Thần Vũ 1 cái.

" Triệu Mẫn.. Sao em phải sợ anh ta. Hai người... ". Dương Thái Bảo kéo cô lại lên tiếng. Cảm giác của anh là thật. Có lẽ Triệu Mẫn tối hôm qua đã cùng Phong Thần Vũ phát sinh quan hệ. Phong Thần Vũ lấy đi sự trinh trắng của cô, nên Triệu Mẫn có chút lệ thuộc vào Phong Thần Vũ.

" Không có. Chỉ là đến giờ thôi nên anh ta hối thôi. Chúng ta đi thôi không trễ mất ". Triệu Mẫn khẽ cười nói rồi cô kéo Dương Thái Bảo đi hiên ngang đi qua Phong Thần Vũ.

Phong Thần Vũ nhìn 2 bàn tay của cô mà Dương Thái Bảo đan vào với nhau làm anh không vui. Anh đi vào trước mà sắc mặt của anh cứ như thiên hạ nợ tiền anh vậy. Tập đoàn đá quý này là do anh có 1 nửa cổ phẩn, nên anh được mời đến với tư cách là khách mời đặc biệt. Anh là nhà kinh doanh trẻ. Cái gì kiếm ra được đồng tiền thì anh làm. Nhưng chủ yếu vẫn là vũ khí. Thuốc phiện và ma túy đá mấy cái đó anh không dính vào.

Thấy Phong Thần Vũ đến thì mọi người đón tiếp anh nhiệt tình. Phong Thần Vũ đi lại ghế ngồi dành cho anh. Ánh mắt của anh còn liếc nhìn qua Triệu Mẫn 1 cái rồi thôi. Sự có mặt của Phong Thần Vũ làm mọi người đều bất ngờ, vì đơn giản là anh trước đến giờ chưa từng tham gia mấy cái tiết mục chương trình nhỏ nhỏ như vậy. Hôm nay được cho là ngoại lệ.

" Số 05. Thí sinh Vương Tú Lệ ". Người dẫn chương trình của ban tổ chức lên tiếng.

" Mày cố lên nha ". Triệu Mẫn khẽ cười nói.

" Ừm... ". Vương Tú Lệ gật đầu rồi cô cầm 1 tập hồ sơ dày đi lên. Cô phát cho tất cả ban giám khảo là những bản thiết kế mà cô vẽ. Rồi 1 người mới mở cái máy chiếu được chuẩn bị sẵn. 1 video clip được cô chuẩn bị kỹ càng được mở lên.

" Xin chào.. Tôi tên là Vương Tú Lệ. Phần dự thi của tôi được lấy chủ đề là hoa Bỉ Ngạn. Tôi là 1 người nghiện tiểu thuyết và là 1 người tôn thờ 1 tình yêu chung Thủy. Mọi người đều biết hoa Bỉ Ngạn là 1 loài hoa mà lá và hoa không bao giờ thấy mặt nhau. Có hoa sẽ không có lá, và có lá sẽ không có hoa. Nhưng lá và hoa đều nguyện 1 đời đời kiếp kiếp bên nhau, tình yêu sâu đậm vượt ra khỏi luân hồi. Chỉ cần biết đối phương vẫn tồn tại, thì cho dù ngàn năm, hay vạn năm cũng không thể bào mòn tình yêu chung thủy của họ dành cho nhau. Đó là thứ tình yêu tôi muốn và truy đuổi, và là cảm hứng cho tôi thiết kế ra những bộ trang sức này. Lễ tình yêu sắp đến tôi hy vọng tác phẩm của tôi sẽ được chọn, giống như 1 lời chúc phúc cho các đôi tình yêu trẻ. Tôi xin hết ".

Vương Tú Lệ thuyết trình xong thì cô khẽ gật đầu chào. Bài thuyết trình của cô được tất cả mọi người vỗ tay khen thưởng. Các chuyên gia về lĩnh vực trang sức được mời đến rất hài lòng với bài thuyết trình của cô. Vì là chủ đề là tình yêu, nên thiết kế hoa Bỉ Ngạn của cô được các chuyên gia đánh giá rất cao. Thiết kế đẹp, lại có chiều sâu về tình yêu. Đề cao 1 tình yêu thủy chung sắc son, nên thích hợp để tung ra thị trường mừng năm mới.

" Woa... Vương Tú Lệ. Mày giỏi nha. Lấy chủ đề này là nhất rồi. Nghiện tiểu thuyết không phải là không có lợi. Tao cũng là tem của Hoa Bỉ Ngạn đó ". Triệu Mẫn khẽ cười nói. Bài thuyết trình của Vương Tú Lệ hay như vậy nên đâm ra cô thấy áp lực. Không chỉ riêng cô mà cả những người khác thì sau cũng cảm giác được vậy.

" Trời ạ.. tao làm hết sức rồi mày ạ. Ai bảo tao mê ngôn tình, mê truyền thuyết hoa Bỉ Ngạn. Mày cũng cố gắng lên ". Vương Tú Lệ cười nói. Thi xong cô cũng thấy nhẹ lòng đi hẳn.

" Triệu Mẫn.. Em cứ như bình thường là được. Đừng làm bản thân mình tự gây áp lực. Thắng thua không quan trọng mà ". Dương Thái Bảo ngọt ngào nói. Bàn tay của anh nắm nhẹ lấy bàn tay của cô như truyền cho thêm cho cô hơi ấm và sức mạnh vậy.

" Cảm ơn anh nhiều. Dương Thái Bảo ". Triệu Mẫn khẽ cười nói.

Nụ cười của cô dành cho Dương Thái Bảo làm Phong Thần Vũ ngồi ở phía xa thấy ngứa mắt. Anh tự nói với chính bản thân của mình là không quan tâm đến cô gái tên Triệu Mẫn kia nữa, nhưng chính anh cũng không biết dù anh có làm cách nào thì đôi mắt của anh cũng hướng về nơi nào đó có cô. Lần đầu tiên anh mất kiểm soát hành động của mình như vậy.

Triệu Mẫn trò chuyện nhỏ với Dương Thái Bảo được 1 chút thì cũng đến phiên cô dự thi. Cô hồi hộp mà cầm tập hồ sơ Dương Thái Bảo đưa cho cô. Cô hít 1 hơi cho bình tĩnh rồi đi lên. Dương Thái Bảo và Phong Thần Vũ đều nhìn chằm chằm vào cô. 

" Triệu Mẫn .. Cố lên ". Dương Thái Bảo và Vương Tú Lệ khẽ gọi nhỏ cổ vũ. 

Triệu Mẫn đi lên. Cô cũng phát cho mấy ban giám khảo những bản thiết kế của cô. Đến lúc cô phát cho Phong Thần Vũ thì cô lườm anh 1 cái. Phong Thần Vũ không lên tiếng cãi nhau với cô. Anh cầm vài bản thiết kế của cô lên xem. Không xem thì thôi, vừa xem thì 1 vài hình ảnh nhanh như chớp thoáng qua trong đầu của anh. Nhanh đến nỗi anh không kịp nắm bắt nó là cái gì. Nhìn thấy mấy bản thiết kế của cô thì tự nhiên làm anh nổi cơn đau đầu kinh khủng.

" Cậu chủ.. Anh cần uống thuốc không ". Thiên Long lên tiếng.

" Phải đó.. Anh không sao chứ ". Huyền Vũ cũng lên tiếng.

Phong Thần Vũ xoa nhẹ cái đầu vài cái rồi anh đưa tay lên cho mấy thuộc hạ của anh im lặng, tránh gây sự chú ý của mọi người. Ai cũng nghĩ là do di chứng của lần ám sát lúc trước, nên Phong Thần Vũ vẫn đau đầu chưa khỏi mà thôi. Chứ không ai biết nguyên nhân chính xác là gì.

Phong Thần Vũ ngước mắt lên nhìn đoạn video clip quay lại lúc cô tỉ mỉ ngồi thiết kế từng chi tiết nhỏ. Phong Thần Vũ lắc nhẹ đầu 1 cái cho mình tỉnh táo lại. Anh cũng không hiểu lý do là tại vì sao mà hễ cái gì liên quan đến cô gái tên Triệu Mẫn kia thì đều có thể làm anh đau đầu thật. Những bản thiết kế đó tại sao lại quen thuộc với anh như vậy. Anh đã thấy qua nó ở đâu rồi sao.

" Xin chào tất cả mọi người. Tôi tên Triệu Mẫn. Chủ để của tôi hôm nay muốn chia sẻ là tình yêu của chính bản thân tôi. 1 chuyện tình buồn như 1 giấc mơ đẹp vậy. Chủ đề chính của tôi là ' Nước mắt Thiên Sứ '. Nước mắt không hẳn là phải đau khổ tuyệt vọng mới rơi. Vui mừng, đau khổ, hay hạnh phúc gì đó thì chúng ta đều rơi lệ cả. Với tôi thì nước mắt là tình yêu, và tất cả cung bậc cảm xúc của tình yêu đều ẩn chứa trong những giọt nước mắt. Không chỉ có nam nữ, mà cả tình yêu cha mẹ dành cho con cái. Bạn bè dành cho nhau, ông bà dành cho con cháu. Lễ tình yêu sắp đến. Nếu tác phẩm của tôi có thể được chọn tung ra thị trường sắp đến, thì chắc chắn nó sẽ là món quà ý nghĩa mà mọi người truyền tay cho nhau ".

Triệu Mẫn nói rồi cô ngừng lại 1 chút. Mấy vị giám khảo nghe vậy thì khẽ đặt bút xuống rồi đồng loạt nhìn về phía của cô. Còn cô thì lại nhìn về Phong Thần Vũ rồi nói tiếp.

" Chủ đề tình yêu mà tôi chọn buổi thuyết trình hôm này là tình cảm của chính tôi mà không phải ai hết. Tự chính bản thân tôi đi trải nghiệm và tìm hiểu cảm giác tình yêu thực ra là cái gì để lấy cảm hứng cho tác phẩm của tôi. Cách đây không bao lâu tôi đã yêu chân thành 1 chàng trai, và anh ấy cũng là 1 nhà thiết kế trang sức. Tác phẩm này của tôi là tôi và anh ấy đã cùng chung tay làm nên. Từng đường nét trên tác phẩm của tôi đều là dấu ấn và kỷ niệm ngọt ngào của tôi và anh ấy. Tôi chọn nó đi dự thi, vì tôi hy vọng 1 ngày nào đó anh ấy sẽ thấy được nó và chúng tôi lại tìm thấy nhau giữa tỷ tỷ người xa lạ. Tôi xin hết ".

Triệu Mẫn cúi nhẹ người chào rồi đi về lại chỗ ngồi. Với cô thì thắng thua không quan trọng. Cô cũng nói thật. Nếu có 1 ngày Phong Tình nhìn thấy nó, thì chắc chắn anh sẽ nhận ra nó và sẽ tìm đến cô thôi. Dù biết làm vậy như dã tràng se cát biển đông, nhưng chỉ cần có 1 cơ hội nhỏ đi chăng nữa thì cô cũng muốn thử. Biết đâu sẽ có 1 kỳ tích xuất hiện thì sao. Cô và anh lại tương phùng không xa cách.

" Triệu Mẫn.. Làm không tệ nha. Nhưng mày vẫn còn tin là anh chàng tên Phong Tình gì đó trong giấc mơ của mày vẫn còn tồn tại à. Không phải chỉ là mơ thôi sao. Sao mày còn lưu luyến mãi anh ta mãi không buông vậy. Như vậy mày sẽ khổ đó. Nếu là giấc mơ thì mày cho nó vào quá khứ đi ". Vương Tú Lệ lên tiếng.

" Với tao thì anh ấy vẫn tồn tại. Vương Tú Lệ. Mày không hiểu đâu. Với tao thì Phong Tình anh ấy chưa bao giờ là sản phẩm của trí tưởng tượng cả ". Triệu Mẫn cười nói. Những chuyện cô từng trải qua ở dị thế thì cô có nói ra cũng không ai tin, nên cô nói đó là 1 giấc mơ mà thôi. Nói cô từng sinh sống ở dị thế 49 ngày thì có ma tin cô.

" Triệu Mẫn.. mối tình đầu mà em nói là trong mơ à ". Dương Thái Bảo lên tiếng hỏi nhỏ.

" Thực ra không hoàn toàn là mơ. Anh ấy đã từng tồn tại trong cuộc đời của em là thật. Có nói ra thì anh cũng không hiểu đâu ". Triệu Mẫn nhỏ giọng trả lời.

Bạn đang đọc bộ truyện Thế Thân 49 Ngày tại truyen35.shop

Dương Thái Bảo nghe vậy chau mày. Thì ra người đàn ông mà cô yêu sâu đậm gì đó, chỉ là người đàn ông từng tồn tại trong giấc mơ của cô thôi sao. Phát hiện này làm Dương Thái Bảo không biết nên vui hay nên buồn nữa. Anh lại đi ganh tị với 1 người không thực. Anh muốn cười mà không cười được.

Cô về chỗ ngồi mà mấy ban giám khảo bàn tán với nhau để cho điểm cho cô thế nào.

" Cậu Thần Vũ.. cậu thấy tác phẩm vừa rồi thế nào ". 1 người ngồi gần cậu lên tiếng.

" Tạm được... ". Phong Thần Vũ nén lại cơn đau đầu lên tiếng. Anh vừa dứt lời thì điện thoại của anh vang lên tiếng tin nhắn đến. Là Chu Tước nhắn cho anh. Phong Thần Vũ mở ra đọc.

" Cậu chủ.. dự liệu trên CCTV ở Bar Diamons bị người khác lấy đi rồi. Bước tiếp theo phải làm như thể nào ".

Phong Thần Vũ chau mày. Anh nghĩ ra được thì nhóm người sát thủ kia cũng nghĩ ra được. Nếu thực sự là Triệu Mẫn dính vào vụ lộn xộn này thì cô xong rồi. Nghĩ vậy 2 tay của anh lại thoăn thoắt nhắn đi.

" Lập tức điều tra xem ai đã lấy nó đi. Đó là người của ai. Tôi sẽ về ngay. Còn nữa tất cả các thông tin của Triệu Mẫn cho người phong kín lại cho tôi. 1 chút cũng không được bỏ xót ".

" Đã rõ... ". Chu Tước nhắn lại.

Nhắn tin xong thì anh quay qua nhìn Thiên Long rồi thì thầm 1 vài câu. Xong rồi thì anh kéo lại âu phục bước ra ngoài. Ánh mắt của anh vẫn như có như không nhìn thoáng qua Triệu Mẫn 1 chút.

Triệu Mẫn thấy Phong Thần Vũ bỏ đi thì chau mày. Không phải nói cô không được cách anh quá 5m hay sao. Anh ta dễ dàng tha cho cô vậy à. Cô nhìn theo anh cho đến khi bóng lưng của Phong Thần Vũ mất hút. Thiên Long lại ghế của Phong Thần Vũ ngồi lúc nãy. Anh nói nhỏ với ban giám khảo cái gì đó mà thấy mấy ông đó gật đầu như búa bổ.

Còn rất nhiều người dự thi nhưng Triệu Mẫn lại không tập trung được. Tầm 2 tiếng sau thì có kết quả chung cuộc. Bộ sưu tập hoa Bỉ Ngạn của Vương Tú Lệ đoạt giải nhất. Triệu Mẫn cũng mừng thay cho Vương Tú Lệ. Với cô thắng thua không quan trọng. Cô còn đứng đó thì 1 nhóm người ban giám khảo đi lên.

" Đúng ra như mọi năm sẽ không có giải thưởng này. Nhưng lần này đặc biệt phá lệ. Cậu Phong Thần Vũ đặc biệt ra quyết định chọn bộ sưu tập Nước mắt Thiên Sứ của Triệu Mẫn đoạt giải đặc biệt. Cả 2 bộ sưu tập của Triệu Mẫn và Vương Tú Lệ sẽ được chúng tôi tung ra thị trường mừng lễ tình yêu sắp đến. Mời cô lên đây nhận phần thưởng ". 1 người đàn ông đẹp trai phong độ tầm 30 tuổi lên tiếng.

Triệu Mẫn nghe vậy kinh ngạc. Cô đoạt giải đặc biệt hay sao. Phong Thần Vũ làm vậy là có ý gì. Không phải anh ta ghét cô lắm à.

" Chúc mừng mày nha Triệu Mẫn ". Vương Tú Lệ ôm nhẹ lấy cô nói.

" Chúc mừng em. Triệu Mẫn ". Dương Thái Bảo cười nói.

" Cảm ơn anh nhiều ". Triệu Mẫn cười đến rơi lệ.

Cô còn chung vui với mọi người thì Thiên Long, Huyền Vũ đi đến.

" Triệu Mẫn .. Cậu Thần Vũ đợi cô ở nhà. Chúng ta đi thôi, đừng để cậu chủ đợi ". Thiên Long lên tiếng.

" Tôi không đi. Tôi không phải người của anh ta thì cần gì phải nghe lời của anh ta ". Triệu Mẫn cố chấp nói. Lúc nãy cô thấy Phong Thần Vũ đi rồi thì cô còn nghĩ anh ta buông tha cho cô rồi chứ. Hóa ra cô lầm hay sao.

" Được thôi.. Bạch Hổ nghe nói đã đến Việt Nam mời ba mẹ của cô sang mỹ rồi thì phải.. Chúng tôi đi trước đây ". Thiên Long cúi đầu cười nói thật nhỏ vào tai của cô. Thiên Long và Huyền Vũ khẽ cười rồi bước đi. Tầm 3 bước thì Triệu Mẫn gọi lại.

" Khoan đã... ". Triệu Mẫn nghiến răng nói. Cô âm thầm đem cái tên Phong Thần Vũ ra hiếp dâm mấy chục lần cho bỏ tức.

" Tôi đi theo các người ". Triệu Mẫn lên tiếng.

" Triệu Mẫn .. Sao em phải nghe lời bọn họ ". Dương Thái Bảo kéo tay của cô lại lên tiếng.

" Đừng lo.. Em sẽ liên lạc với anh sau. Tên Phong Thần Vũ sẽ không giết em đâu ". Triệu Mẫn trấn an Dương Thái Bảo và cũng để trấn an cho chính bản thân mình nói.

" Yên tâm đi.. Nếu cậu chủ của chúng tôi là ma cà rồng hút máu ăn thịt người, thì chúng tôi bị ăn sống lâu rồi, làm gì đến lượt cô. Đừng nghĩ xấu cho cậu Thần Vũ của chúng tôi. Tiếp xúc lâu dài thì chính cô sẽ bị sức quyến rũ trên người Cậu Chủ chinh phục đó. Cô đừng lo. Cậu chủ của chúng tôi sẽ không động lòng với cô trước, mà ngược lại cô nên quản trái tim mình cho chắc vào. Đừng để bản thân cô yêu cậu chủ của chúng tôi trước là được ". Thiên Long cười nói rồi kéo Triệu Mẫn đi.

" Xí... Ai thèm yêu anh ta ". Triệu Mẫn nói lại. Nhưng cũng bị Thiên Long kéo đi.

Dương Thái Bảo trơ mắt ra nhìn Thiên Long đưa Triệu Mẫn đi mà 2 tay của anh nắm lại thật chặt nổi cộm lên 1 hàng gân xanh rì.

" Phong Thần Vũ.. Mày dám đụng đến em ấy thì đừng trách tao vô tình. Chờ mà xem.. ". Dương Thái Bảo âm thầm nói 1 câu.

Tác giả: ITS_ME_2210
9/1/2018
Oxford, Mississippi State, US.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Thân 49 Ngày, truyện Thế Thân 49 Ngày , đọc truyện Thế Thân 49 Ngày full , Thế Thân 49 Ngày full , Thế Thân 49 Ngày chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top