Chu Thừa tắt video call, chuẩn bị rời công ty để về nhà họ Chu.
Chu Noãn Noãn đứng ở đại sảnh nhà họ Chu, rưng rưng nước mắt không chịu rời đi: “Hoan Hoan, em thật sự muốn đuổi chị đi sao? Chị muốn có anh trai, cũng muốn có ba mẹ. Chị nhớ họ lắm. Nếu em không thích chị, chị có thể lánh mặt trong một căn phòng nơi heo hút, dù là phòng của người làm cũng được, chỉ còn có thể để chị ở bên ba mẹ, chuyện gì chị cũng làm được…”
Cô ta vừa nói vừa rơi nước mắt lã chã, đôi mắt thường xuyên nhìn ra ngoài, trong lòng nghĩ sao tối nay anh Minh Huyên không xuất hiện, tại sao còn chưa đến cứu cô ta.
Vốn không cần Khanh Hoan cất lời, người hầu nhà họ Chu đã nhận được mệnh lệnh của Chu Thừa, “mời” Chu Noãn Noãn còn đang muốn kéo dài thời gian để Thịnh Minh Huyên đến giúp ra ngoài luôn: “Cô Chu à, mời cô đi ra là ý của thiếu gia chúng tôi, cậu ấy cố tình nói với chúng tôi rằng sợ tiểu thư Hoan Hoan mềm lòng, bảo chúng tôi nhất định đừng để cô cầu xin với tiểu thư Hoan Hoan.”
Chu Noãn Noãn đau đớn bởi lời lẽ sắc nhọn của người hầu, cô ta nhìn sang Khanh Hoan đang gấp gáp ăn một bàn bánh kem vì không nhìn thấy TV. Ngay cả nhìn cô ta một cái, Khanh Hoan cũng lười thì làm sao có thể mềm lòng được?
Cô ta vẫn muốn đứng ỳ lại nhưng người hầu kẹp đứng trái phải kẹp cô ta, xách cô ta vào phòng để quần áo.
“Mời cô thay lễ phục, trang sức và giày ra.” Thái độ của người hầu rất khách sáo nhưng ba bốn người đứng ngoài cửa, rất có thể nếu Chu Noãn Noãn không phối hợp thì họ phải tự động thủ cởi sạch đồ của cô ta. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
“Mấy người…” Chu Noãn Noãn rưng rưng lệ nhìn mấy gương mặt lạnh nhạt kia, tủi thân đến run người: “Sao mấy người có thể đối xử với tôi như vậy?”
Chẳng phải chỉ là một bộ lễ phục, một bộ trang sức sao?
Trước kia cô ta muốn gì mà không có chứ?!
Vậy mà hôm nay bọn họ lại sỉ nhục cô ta bằng điều này!
“Cái này là tôi tự mua, mấy người không có quyền yêu cầu tôi như vậy!” Chu Noãn Noãn cầm làn váy, âm thanh suy yếu, giống như sắp ngất xỉu đến nơi vậy.
“Tiền của cô sao?” Nữ quản gia đầu tiên nghi ngờ Trần Lệ khi Trần Lệ vào ở, cũng là người đầu tiên bị đuổi đi, mãi đến khi Chu Thừa quay lại mới được mời về mỉm cười, lấy máy tính bảng ra, ấn vào: “Đây là bản tóm tắt tình hình tài chính của cô, phần trên cho thấy 99% thu nhập của cô đều đến từ nhà họ Chu.”
“Tôi, tôi có lời mời từ phim truyền hình, và cả phí quảng cáo, phát ngôn nữa.” Sắc mặt Chu Noãn Noãn tái nhợt, bất lực giản biện.
Nữ quản gia đã đoán được Chu Noãn Noãn sẽ nói vậy, đầu ngón tay lướt một cái. Chu Noãn Noãn chợt phát hiện, nữ quản gia này đã làm cho cô ta một cái powerpoint: “Sở dĩ cô được phim truyền hình, thương hiệu quảng cáo mời là vì quản lý của công ty Tinh Diệu, bà Mạnh Đóa Nhi, có cả bà Trần Lệ tham ô hàng trăm triệu của nhà họ Chu đập tiền vào nhiều hơn cả tiền thù lao cô nhận được, mà số tiền này đa phần là đến từ nhà họ Chu. Còn những lần chi tiêu khác thiếu gia của chúng tôi vẫn còn chưa truy cứu đến, ví dụ như mỗi tuần cô đi spa chăm sóc một lần, chi phí đều hơn sáu con số, còn có những lúc cô mời bạn bè tụ hội…”
Chu Noãn Noãn bị nữ quản gia nói đến mặt đỏ tai hồng, cắn môi: “Nhưng mà, tôi làm con gái của ba mẹ nhiều năm như vậy, làm em gái của anh trai nhiều năm như thế, những thứ đó…” Cô ta ngẩng đầu, nhìn nữ quản gia: “Chẳng lẽ không phải là tôi nên có được sao?”
Nữ quản gia thoáng ngạc nhiên, bà ấy ở nhà họ Chu nhiều năm như vậy, cũng là một trong những người nhìn Chu Noãn Noãn lớn lên, nhưng bà ấy không hề nhìn ra, Chu Noãn Noãn bình thường hiểu chuyện lại có lớp da mặt dày như vậy.
Chuyện đã đến nước này, vậy mà cô ta còn cảm thấy những thứ nhà họ Chu cho cô ta đều là lẽ thường tình.
“Không phải.” Giọng nữ quản gia lạnh lẽo: “Mẹ đẻ của cô ác ý đổi cuộc sống của cô và tiểu thư Hoan Hoan. bà ta phạm tội, mà cô, tuy không tham gia vào hành vi phạm tội của bà ta nhưng cô hưởng thụ lợi ích của việc phạm tội của mẹ cô.”
Lời nói không chút nể nang của nữ quản gia khiến Chu Noãn Noãn yên lặng siết chặt ngón tay, Chu Noãn Noãn muốn cãi lại nhưng lại không biết nên nói gì, nữ quản gia cũng không mất thời gian với cô ta nữa, ra hiệu cho nhóm hầu gái tiến lên, “giúp” Chu Noãn Noãn cởi bộ lễ phục sang trọng ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Chu Noãn Noãn ra khỏi phòng thay đồ với một bộ áo thun quần đùi bình thường đến không thể bình thường hơn, đôi mắt khóc sưng húp, lê từng bước nhỏ ra ngoài.
Đột nhiên ánh mắt cô ta sáng lên, bước chân cũng dài hơn: “Anh! Cuối cùng anh cũng quay về rồi!”
Sắc mặt Chu Thừa hơi mệt mỏi, bước từ cửa vào dưới ánh trăng sáng. Anh ấy thấy Chu Noãn Noãn cũng không quay đi mà đi thẳng đến, khóe môi Chu Noãn Noãn cong lên vui vẻ, cho rằng Chu Thừa vừa nhìn thấy cô ta đã mềm lòng, vừa muốn duỗi tay ôm thì thấy anh ấy lướt qua người cô ta.
Giống như không nhìn thấy cô ta vậy.
“Anh trai!” Chu Noãn Noãn nhíu mày, người anh từng yêu thương cô ta lại coi cô ta như không khí. Sao anh ấy có thể nhẫn tâm như vậy chứ?! Cô ta quay người muốn đuổi theo Chu Thừa, nhưng cánh tay lại bị nữ quản gia phía sau nắm lấy, cưỡng ép kéo ra ngoài.
“Đau quá!” Chu Noãn Noãn cố tình kêu lớn tiếng, muốn để Chu Thừa nghe thấy: “Anh ơi, cứu em, anh ơi…”
Mãi đến khi cô ta bị kéo vào trong màn đêm, Chu Thừa cũng không thèm ra giúp.
Cuối cùng Chu Noãn Noãn cũng thật sự có cảm giác mất đi tất cả, cô ta nhìn biệt thự cao cấp của nhà họ Chu ngày càng xa, đáy lòng cô ta cũng lạnh xuống. Trong đầu cô ta hiện lên hình ảnh mình đi đến đâu cũng được nâng niu, săn đón vì cô ta có thân phận thiên kim nhà giàu có nhất. Còn có mỗi lần cô ta nhận được trang sức, siêu xe mà người ta bỏ tiền cũng không mua được từ người nhà Chu Thừa, khiến tất cả mọi người nhìn cô ta đầy hâm mộ, những thứ này...đều bị Khanh Hoan cướp đi rồi sao?
Chu Thừa thở phào một hơi, thả lỏng bản tay đang nắm chặt, anh ấy nhìn Khanh Hoan, cô hoàn toàn không bị Chu Noãn Noãn ảnh hưởng, nhìn cô ăn hết miếng bánh kem này đến miếng bánh kem khác. Anh ấy nghĩ cô gái bình thường như cô cùng lắm là ăn hai cái bánh kem thôi, nhưng Khanh Hoan ăn liên tục năm sáu cái mà vẫn chưa có ý định dừng lại.
Chu Thừa lấy khăn tay satanh ra, lau khóe mắt qua cặp kính không tròng.
Trong đầu anh ấy tự hiện lên cốt truyện Khanh Hoan ở nông thôn từ nhỏ, phải chịu khổ, vất vả, vừa trở lại nhà họ Chu không bao lâu thì lại bị nhà họ Chu bị Trần Lệ chiếm giữ vì họ xảy ra chuyện. Cô ăn không đủ no lại không có đồ đẹp mặc, hiếm khi được ăn bánh kem nên đã ăn mãi không dừng được.
Khanh Hoan thấy Chu Thừa nhìn cô ăn chút bánh kem, vậy mà nhìn một hồi anh ấy lại khóc luôn. Cô dừng lại, hơi dính bẩn nên cẩn thận dùng đầu lưỡi liếm bơ dính trên khóe môi.
Có phải cô ăn nhiều quá, làm Chu Thừa cảm thấy đau lòng không?
Cô nén đau thương để đặt hai miếng bánh xuống mâm, suy nghĩ một hồi rồi lấy ra mấy tờ giấy hồng hồng mà Tống Hi đưa cho cô, đặt vào tay Chu Thừa: “Anh đừng khóc, em cho anh tiền nè.”
Chu Thừa đang rất cảm động nhìn mấy tờ giấy hồng trong tay, không biết nên ngừng rơi nước mắt hay là tiếp tục rơi.
Ba mẹ Chu cũng được đón về đây. Khanh Hoan lên lầu thăm bọn họ, Chu Thừa đứng trước cửa sổ sát đất dưới lầu một, xuất thần nhìn vào màn đêm, nữ quản gia đứng sau anh báo cáo tình hình bà ấy tập hợp người hầu ở nhà họ Chu. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Rõ ràng là Chu Thừa không nghe lọt tai, sau khi nữ quản gia nói xong một lúc lâu thì anh ấy mới mở miệng: “Tôi nghĩ, Chu Noãn Noãn có tính tình như ngày hôm nay có phải cũng liên quan đến tôi và ba mẹ không.”
Nữ quản gia mấp máy môi, tuy bà ấy ở nhà họ Chu vài chục năm rồi, nhưng bà ấy cảm thấy vẫn không thể đánh giá bừa loại chuyện này được.
Dường như Chu Thừa cũng không cần nữ quản gia an ủi, anh ấy đứng một hồi rồi xoay người lên lầu.
Chu Thừa mời một nhóm chăm sóc và chữa bệnh chuyên nghiệp, bọn họ đang bận rộn lắp ráp các thiết bị quan sát, Khanh Hoan ngồi trên sofa bên cửa sổ, đang suy nghĩ xem phải làm sao mới có thể khiến vợ chồng gia đình giàu có nhất tỉnh lại.
Chu Thừa ra hiệu cho nhóm y tế đã lắp ráp và kiểm tra cho vợ chồng giàu có xong, xác nhận là không có vấn đề gì ra ngoài, anh ấy đi về phía Khanh Hoan đang chống cằm, không hề nhúc nhích, của có hàng mi cong vút liên tục chớp chớp.
Lúc Khanh Hoan mới về nhà họ Chu thì như một con nhím con, để có thể tiếp cận cô, Chu Thừa phải nhốt mình trong thư phòng, mời mấy chục chuyên gia tâm lý trẻ tuổi, lập ra một quyển sách chinh phục quý giá dày 5cm “Làm sao để em gái không nhìn tôi bằng ánh mắt nhìn người xấu?”. Kết quả vừa viết xong và định áp dụng vào thực tế thì lại trở thành người thực vật.
Nụ cười anh trai “hiền từ”* mà anh ấy cố tình luyện tập vì Khanh Hoan không có chỗ để dùng.
(*) Gốc là 式微笑, tức là cười kiểu giả trân thế này:
Sau khi Chu Thừa tỉnh lại thì muốn tìm lại bảo bối này, nhưng lại phát hiện nó biến mất rồi. Chắc là bị Trần Lệ xem như rác rưởi mà ném đi, sau đó vì vội vàng lên kế hoạch đoạt lại Chu thị nên anh ấy không kịp viết một quyển khác, vậy nên bây giờ anh ấy rất bối rối.
Anh ấy cố gắng nặn nụ cười anh trai giả trân ấy ra, khóe môi co rút hấp dẫn sự chú ý của Khanh Hoan: “Mặt anh bị sao vậy?” Cô lo đây là di chứng người thực vật của Chu Thừa bèn cố tình hát “Dã lang disco” và làm Chu Thừa múa quạt thêm lần nữa để củng cố sau đợt trị liệu.
Chu Thừa mơ màng múa quạt theo Khanh Hoan, ngồi bên Khanh Hoan thở hổn hển, sau đó không dám cười bừa nữa.
Muốn đánh thức vợ chồng nhà giàu có nhất thì phải tìm được thứ có thể kích thích thần thức của họ, sau đó tập hợp pháp lực để hát ra, đưa linh hồn không biết tán loạn nơi nào của họ quay về. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Khanh Hoan thử mấy bài có chứa yếu tố giàu có trong một đêm, đột nhiên đẹp đẽ, người bình thường nghe xong sẽ rất kích động nhưng cặp vợ chồng nhà giàu nhất này lại thờ ơ. Thậm chí cô còn hát bài “Danh sách món ăn” khiến người thực vật nghe xong đều chảy nước miếng, nhưng hai vợ chồng kia vẫn không hề phản ứng.
Khanh Hoan nghĩ, chắc chắn là cô không hiểu vợ chồng nhà giàu nhất này bằng Chu Thừa, vậy nên cô hỏi anh ấy: “Anh có biết, có chuyện gì có thể khiến ba mẹ anh vừa nghe là kích động nhảy dựng lên không?”
Chu Thừa để ý, mỗi khi Khanh Hoan nhắc đến ba mẹ thì sẽ dùng “ba mẹ anh”.
Trong lòng anh ấy hơi chua xót, xem ra Hoan Hoan vẫn chưa nhận họ.
Song ngẫm lại, cho dù Hoan Hoan chưa chịu nhận bọn họ nhưng cô đã đưa bọn họ ra khỏi viện điều dưỡng, còn dùng liệu pháp âm thanh không biết tên đánh thức anh ấy, điều này chứng tỏ trong lòng Khanh Hoan vẫn có họ.
Chu Thừa tìm được tia hy vọng, cảm thấy tràn trề sức sống, anh ấy mím môi, suy nghĩ câu hỏi của Khanh Hoan. Dường như nhớ đến gì đó, lập tức cúi người khẽ nói hai ba câu bên tai Khanh Hoan. Khanh Hoan tỏ ra kinh ngạc, vậy mà người ở thế giới này lại kích động vì loại chuyện này?!
Chu Thừa gật đầu chắc chắn với Khanh Hoan, Khanh Hoan cũng chỉ có thể tin tưởng anh ấy. Cô cầm cây đàn guitar mang từ căn hộ đến đây, ở thế giới tu tiên không có nhạc cụ này, nhưng cô rất hiếu học, học mấy ngày là biết chơi ngay.
Cô nhẹ nhàng gảy đàn, tập trung pháp lực lại và đặt những điểm Chu Thừa bảo là có thể kích thích người đàn ông giàu nhất này vào bài nhạc: “A~ Ba ơi, con tìm một người bạn trai, con muốn đi xa cùng anh ấy…”
Ca từ của này hiệu quả hơn Khanh Hoan tưởng tượng, mới hát câu mở đầu, người đàn ông giàu có nhất đã hấp hối bật dậy trong cơn ngạc nhiên.
Khanh Hoan nhìn Chu Thừa, trong mắt mang theo ý ngợi khen. Chu Thừa được em gái tán thưởng, tuy vẻ mặt không có gì thay đổi nhưng đỉnh tai đỏ bừng vì vui vẻ xen lẫn chút ngượng ngùng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Khanh Hoan lại gãy đàn, quay đầu nhìn phu nhân nhà giàu nhất: “A~ mẹ ơi, con biết ba giấu quỹ đen, ở trong bao của bình giữ nhiệt của ba…”
Phu nhân cũng nhắm hai mắt ngồi dậy trên giường, động tác mạnh mẽ, khí thế hơn cả người đàn ông giàu nhất, tay còn xoa xoa trên giường.
Chu Thừa giải thích cho Khanh Hoan: “Mẹ đang tìm cái chảo.”
Khanh Hoan hiểu biết sâu rộng, gật đầu, khóe môi cong lên, Khanh Hoan chưa kịp vui mừng vì cô thành công kích thích hai người thì thấy người đàn ông giàu có lại nằm phịch xuống.
Khanh Hoan: ?
Chu Thừa vuốt cằm phân tích: “Ba đang giả chết, mỗi lần mẹ tìm ba tính sổ thì ba đều như vậy, chiến thuật cũ rích!”
***
Lời tác giả:
Trước khi quỹ đen bị bại lộ, người đàn ông giàu nhất: Tên nhóc thối nào dám cướp con vàng con bạc của ông? Là mày quá nông nổi hay do ông đây không cầm dao lên được hả?
Sau khi quỹ đen bị lộ, người đàn ông giàu có nhất: Ông đây đắp chăn ông lên, ông đây chưa tỉnh đâu, ông đây hơi sợ á. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!