An Hạ đầu óc bấn loạn, hoàn toàn không biết chuyện gì, cơn đau buốt phía dưới ngày một dữ dội, mỗi động tác đều ứa ra nước mắt nóng hổi, tầm mắt bị nước mắt làm mờ đến không nhìn rõ hai bàn tay đang chống đỡ trên đệm nữa, đầu nhỏ lắc làm cho tóc dài bung loạn, nức nở đầy ấm ức.
"Anh...!Anh làm gì vậy?"
"Làm sao? Không thích?" Anh hỏi, giọng trở nên khàn khàn đi, sảng khoái làm cho giọng anh thực trầm, thực ấm nóng.
"Không...!Không thích" Cô mếu máo kháng nghị, quả mông đào lui đi muốn chạy liền bị nắm lại, chỉ có thể phản ứng lắc lắc cái mông đào.
"Một chút nữa sẽ thích."
"Không..." Miệng nhỏ mếu mếu, đôi bàn tay siết chặt chăn đệm đến méo mó, y đầu to lớn kia thật khủng khiếp, hoa tâm siết chặt lấy anh, huyệt hoa đều bị nhét đầy, đầy đến kinh thô.
"Không...!Huhu...!Anh đi vào đâu vậy..."
Người kia chỉ cười, bàn tay xoa xoa hai quả đào mền, tán thưởng thở hắc.
"Vào trong em, nghĩa bóng lẫn nghĩa đen."
"Không thích..."
Không thích là việc của cô, thao cái huyệt nhỏ này là sở thích của anh.
Quả như anh nói, không đầy một lúc sau, An Hạ bị thao đến sảng, mỗi một lần động trong hoa tâm, An Hạ liền cao trào, anh chỉ cần cử động liền không thể nhịn được cao trao.
Hại cô cao trào nhiều đến toàn thân rả rụng, không những không thích, mà cực kì không thích trò chơi này.
Buổi chiều nóng bỏng qua đi, khi An Hạ tỉnh lại đã là tối muộn, tỉnh dậy điều đầu tiên cô nhìn thấy chính là một lòng ngực vô cùng vững chắc ôm lấy cô, mùi hương nước hoa gỗ nhẹ thuộc về anh bao trùm, mang cho An Hạ cảm giác an tâm vô cùng.
Chậm chạp nâng lên tay đang ôm của anh đặt qua một bên, nhẹ nhàng ngồi dậy, hạ thể lập tức đau rát, khe khẽ bước xuống giường.
Sợ đánh thức anh cho nên cô phải rón rén hệt như một tên trộm, bước đi trong khi phần giữa hai chân cực kì phản ứng chảy ra chất dịch đậm đặc, bụng dưới đau râm rang, cô phải ôm lại bụng chập chững chui vào phòng tắm.
Ngồi trên bồn vệ sinh, chỉ có việc đi vệ sinh cũng đủ khiến An Hạ co rúm, rùng người mấy lần, ngồi trên bồn vệ sinh ôm bụng như thể người đang bị táo bón vậy, hạ thể vô cùng đau rát phản ứng kịch liệt đến mồ hôi in ra thành từng hột lạnh ngắt, đi vệ sinh xong, cô đi đến bồn rửa mặt.
Nước ấm làm dịu đôi mắt, hít thở một chút, kí ức đêm qua mới bắt đầu ùa về, La Thành Dương đã làm gì đó rất kì lạ, hại cô bây giờ đau đến chỉ muốn mắng anh một trận.
Lại còn nói...!Kí ức ùa về hình ảnh hồi chiều, khi anh và cô kẻ truy người trốn dính chặt lấy nhau, sau khi anh ba bốn lần thoả mãn bên trong cô, cuối cùng cũng có ý muốn buông tha mà thoái lui, ấy vậy mà, cự long lui ra khỏi hoa tâm, lui đến y đầu lại không lui ra được nữa, y đâu kẹt lại bên trong hoa tâm.
An Hạ đau đến mắng người đi, anh thì cứ luôn miệng trêu.
"Em thả lỏng một chút."
Thả lỏng cái nãi nãi anh, cô đã rất cố gắng thả lỏng nhưng mắc kẹt vẫn là mắc kẹt, làm sao cô có thể điều khiển cái kia mở to ra để anh đi ra, nếu được, sao anh không tự thu nhỏ lại đi.
"Thả lỏng chút nào, nếu không, chúng ta phải mang cái hình hài này đến bệnh viện cho bác sĩ xem đấy."
An Hạ khi ấy thẹn đến đỏ mặt, cắn răng bấm bụng cố gắng thả lỏng hết mình, nhưng vẫn chẳng có tác dụng nào, còn anh lại rất thảnh thơi trêu ngươi.
"Thôi, em cứ chặt thế này chúng ta phải đến bệnh viện rồi, đến cho bác sĩ xem cái tình hình mắc kẹt này nga."
"Không! Anh tự mà nhỏ lại đi!" Cô bị trêu đến thẹn tức, phát hoả nói ra lời vô nghĩa, cả cơ thể trần trụi, vung nắm đấm vào không khí trừng trừng đôi mắt ướt nhoè với anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Thân Hoàn Hảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Thân Hoàn Hảo, truyện Thế Thân Hoàn Hảo , đọc truyện Thế Thân Hoàn Hảo full , Thế Thân Hoàn Hảo full , Thế Thân Hoàn Hảo chương mới