Mục Tiểu Ly tỉnh lại vào sáng hôm sau,nâng ánh mắt mệt mỏi nhìn quanh căn phòng.Đây là bệnh viện sao?Ai đã đưa cô đến đây? Mục Tiểu Ly chóng tay ngồi dậy trên tay cô vẫn còn đang truyền dịch.Tô Đồng Đồng ra ngoài trở về thấy cô đã tỉnh thì mừng rỡ bước đến nói.
"Tiểu Ly cậu tỉnh rồi sao? Cậu có biết mình lo cho cậu lắm không"
"Đồng Đồng là cậu đưa mình vào đây sao?"
"Không phải mình, là anh Gia Vỹ đưa cậu vào đây.Cậu có thể nói cho mình biết chuyện gì xảy ra với cậu không? Sao lại trở nên thê thảm thế này?"
"Mình không sao."
"Còn nói không sao, nếu đêm qua anh Gia Vỹ không gặp và đưa cậu vào đây, chắc là cái mạng nhỏ này của cậu cũng mất rồi đấy.Tiểu Ly chúng ta là bạn thân cậu không thể nói thật cho mình biết chuyện gì đã xảy ra sao?"
Mục Tiểu Ly ngước nhìn Đồng Đồng bằng khoé mắt ngấn nước,Tô Đồng Đồng thấy cô như thế vội ngồi xuống kéo cô vào lòng ôm lấy mà an ủi.
"Đừng khóc, có mình đây rồi."
"Đồng Đồng mình buồn lắm, trái tim mình đau lắm, rất đau."
"Nhưng đã xảy ra chuyện gì?"
"Mình và Vệ Cảnh Phong kết hôn rồi, nhưng anh ấy rất ghét mình, trong mắt anh ấy mình là một người vô cùng xấu xa.Anh ấy hiểu lầm mình...!hức hức..."
Tô Đồng Đồng như chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu ấy và Vệ Cảnh Phong kết hôn sao? Không phải anh ta kết hôn cùng chị Tuyết Ly sao?Trong đầu quá nhiều câu hỏi Tô Đồng Đồng đỡ Mục Tiểu Ly ra khỏi lòng mình hỏi.
"Cậu nói gì thế mình chẳng hiểu gì cả,sao người kết hôn với Vệ Cảnh Phong lại là cậu? Chẳng phải anh ta lấy chị của cậu sao?"
Mục Tiểu Ly chầm chậm kể lại mọi chuyện cho Đồng Đồng nghe,Tô Đồng Đồng cũng không ngờ gần một tháng qua cô bạn thân của cô đã trải qua những chuỗi ngày đau khổ như vậy,cô lại kéo Tiểu Ly vào lòng ôm lấy nhẹ giọng nói.
"Tiểu Ly sao số cậu lại khổ như vậy chứ, cậu xem cậu yêu anh ta bao nhiêu năm qua thì nhận được gì chứ! Cậu đề nghị ly hôn là rất đúng, mình ủng hộ cậu.
Một người máu lạnh vô tình như anh ta xứng đáng cô độc cả đời mà."
"Nhưng mình rất yêu anh ấy, mình không quên anh ấy được."
Tiểu Ly cứ thế dựa vào người Đồng Đồng mà ấm ức khóc ,Tống Gia Vỹ bên ngoài đứng nghe hết toàn bộ câu chuyện,bàn tay hắn xiếc chặt lấy bó hoa trong tay.Hoá ra hắn lại đến muộn rồi.Tiểu Ly ơi Tiểu Ly, vì sao em cứ phải lụy tình một người luôn mang đau khổ cho em như vậy chứ! Kiềm chế lại cảm xúc của mình hắn gõ cửa bước vào, trên môi nở nụ cười nhẹ khẽ hỏi.
"Hai người đang nói chuyện gì thế? Mới mấy ngày không gặp mà đã nhớ đến mức ôm nhau khóc thế sao?"
Tiểu Ly thấy Gia Vỹ đến liền rời khỏi vòng tay của Đồng Đồng gượng cười nói.
"Anh Gia Vỹ đến từ khi nào vậy?"
"Anh vừa mới đến,em thấy trong người thế nào rồi, có đau ở đâu không?"
"Cảm ơn anh em khỏe nhiều rồi."
"Tặng em."
Tống Gia Vỹ đưa bó hoa trong tay cho cô, Tiểu Ly gượng cười nhẹ đón lấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Thân Không Nguyện Ý tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thế Thân Không Nguyện Ý, truyện Thế Thân Không Nguyện Ý , đọc truyện Thế Thân Không Nguyện Ý full , Thế Thân Không Nguyện Ý full , Thế Thân Không Nguyện Ý chương mới