Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm Thịnh Kinh, vì đã mấy ngày nay không đi khỏi cửa phòng, nên Mặc Vũ Nhu tham lam nhìn bầu trời. Từ sau khi sinh non xong, cơ thể của cô ta cực kì yếu ớt, vì phải né tránh giới truyền thông, cô ta tự nhiên cũng không có cơ hội có thể đi đến bệnh viện kiểm tra.
Dĩ nhiên, cô ta cũng không có tiền!
"Anh Vưu, chờ em đi làm lại, em sẽ mua lại căn chung cư ở chỗ bờ sông Hương Khê, đến lúc đó, chúng ta lại có thể trở về trước kia, sống cuộc sống đầy đủ sung túc như trước kia, em tin tưởng, bao nhiêu đau đớn cũng không đánh ngã được em, gặp đại nạn không chết, chắc chắn là sẽ gặp được phúc về sau."
Vưu Lâm không nói gì, anh ta chỉ miễn cưỡng nở nụ cười.
"Anh còn tức giận à? Không phải em chỉ lấy tiền của anh đi mua quần áo thôi sao? Sao anh phải bày sắc mặt khó coi cho em nhìn chứ?"
Vưu Lâm không nói gì, số tiền đó, đều là tiền của Đường Ninh để lại, cho con gái Đậu Đậu của anh ta khám bệnh...
Nhưng lúc Mặc Vũ Nhu ra ngoài, cô ta không thèm nói một câu nào, đã trực tiếp lấy tiền đi mua quần áo đồ trang sức.
"Vũ Nhu, em cảm thấy, những năm qua anh đói xử với em thế nào?" Vưu Lâm nhẫn nại một lúc lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi câu này, lúc hỏi ra lời, người anh ta hơi phát run, chỉ là anh ta che giấu quá tốt.
"Được à!" Mặc Vũ Nhu thờ ơ đáp lại: “Về phần anh à? Em sắp được chụp ảnh tạp chí rồi, đến lúc đó em sẽ trả lại tất cả cho anh, sao anh lại nhỏ mọn đến vậy?"
Vưu Lâm nhìn thẳng về phía trước, cổ họng khô không khốc lại thêm đau nhói.
Bởi vì cuối cùng anh ta cũng đã hiểu rõ sự khác nhau giữa Mặc Vũ Nhu và Đường Ninh, lúc Mặc Vũ Nhu muốn làm gì thì làm, Đường Ninh vĩnh viễn đều đang hoạch định cho tương lai của mình, mặc dù anh ta biết rất rõ mình cũng nằm trong kế hoạch của Đường Ninh, nhưng chỗ lợi hại của Đường Ninh là, cho dù bạn có biết rất rõ ý đồ của cô, bạn vẫn nguyện ý chạy đông chạy tây cho cô, chỉ vì cô ấy coi bạn là người.
"Đó là tiền cứu mạng con gái của anh." Một lúc lâu sau Vưu Lâm mới nói ra câu này, nghiêm túc mà lại buồn bã nói.
Mặc Vũ Nhu dừng lại, nghiêng đầu nhìn Vưu Lâm, khịt mũi nói: "Em dùng đấy, anh có thể làm được gì nào? Không phải vợ anh có ở nhà à? Hơn nữa, nếu em ăn mặc rách rưới, cũng sẽ bị người ta xem thường..."
Vưu Lâm tái nhợt mặt, bởi vì sự hư vinh của Mặc Vũ Nhu, làm anh ta cảm thấy choáng váng, đã lâm vào tình cảnh này rồi, đã bị tất cả mọi người biết là nghệ sỹ leo lên giường chơi quy tắc ngầm rồi, tại sao cô ta còn không biết thu liễm và tự kiểm điểm? Chẳng lẽ mặt mũi quan trọng đến vậy sao?
Nhanh chóng, hai người đã đi đến cửa khách sạn Glory, để làm màu, ngay cả xe Vưu Lâm lái, cũng đều thuê từ chỗ khác.
Mặc Vũ Nhu còn giữ tác phong ngôi sao lớn, đến bất kỳ nơi nào cũng làm như kiểu ngôi sao lớn giá lâm, có lẽ đây chính là sự kiêu ngạo sau cùng của Mặc Vũ Nhu, cho dù đã đến nước này rồi, cô ta vẫn không chịu nhận thua như cũ...
Hai người đi vào tiền sảnh của khách sạn, sau lưng truyền tới những lời chỉ chỉ chỏ chỏ của nhân viên khách sạn.
"Đây không phải là cái cô người mẫu leo lên giường Mặc Vũ Nhu sao?"
"Là cô ta, chính là cô ta, thật là lợi hại, không phải cô ta vừa mới sinh non à? Nhanh như vậy đã lại đi tìm mục tiêu rồi."
"Có vẻ như lại có tin hot để hóng rồi..."
Không phải là Mặc Vũ Nhu không nghe thấy những lời này, tuy nhiên, cô ta chỉ khịt mũi coi thường, nhìn qua giống như lười so đo.
Sau đó, hai người đi vào căn phòng đã hẹn, nhưng từ sau khi Mặc Vũ Nhu bắt đầu đi vào, cô ta đợi ở trong đó khoảng hai tiếng đồng hồ, sắc mặt mới đầu tràn đầy tự tin, đã biến thành đờ đẫn: "Anh Vưu, anh thử nói xem, có phải đối phương không tới hay không?"
Vưu Lâm không nói gì, trong đầu thầm nghĩ: sao đối phương có thể không đến cho được?
"Yên tâm đi, cô ta nhất định sẽ tới."
Mặc Vũ Nhu cố gắng nhẫn nại, vất vả lắm mới nhìn thấy nhân viên khách sạn đẩy cửa phòng ra, cô ta chăm chú nhìn ra cửa, người đâu, sao lại là Đường Ninh và cả chị Long nữa. Ngực Mặc Vũ Nhu trở nên phập phồng, cô ta đứng dậy trực tiếp chỉ thẳng vào mặt Đường Ninh, chất vấn: "Đường Ninh, cô thật là lợi hại, ngay cả trang bìa tạp chí đàn ông cũng muốn cướp với tôi."
Đường Ninh không lên tiếng, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường lệ, chỉ là chị Long đứng ở sau lưng cô không nhịn được cười khẽ: “Đường Ninh chúng tôi, cần phải cướp một quyển tạp chí không tồn tại với cô à?"
Bạn đang đọc bộ truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức, truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức , đọc truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức chương mới