Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mặc Đình ôm eo cô, kéo cô lại gần mình, để cô dựa sát vào anh, hơn nữa còn ghé sát tai cô dò hỏi: “Vậy em gả sao?”
“Em thừa nhận mình từng bị mù mắt nhưng mà… hiện tại em xác định được phương hướng của mình rồi.” Đường Ninh thì thào nói: “Anh chính là phương hướng của em…”
Mặc Đình xoay người đè Đường Ninh dưới thân, hai mắt đen nghiêm túc nhìn cô: “Anh sắp không khống chế được mình rồi… nhưng mà… còn chưa đủ, tuy chúng ta đã kết hôn... nhưng mà anh vẫn hy vọng sau khi em hiểu được con người của anh, xác định muốn bên anh cả đời, chúng ta nhận định nhau…. Khi đó chúng ta mới chân chính có được nhau.”
“Cái này vòng luẩn quẩn này đủ loại người đủ sắc thái, anh muốn gì cũng có nhưng chỉ có… không có được tấm lòng thuần túy.”
“Vậy… chúng ta cùng nổ lực thử xem, chung một mục tiêu, đi một con đường sống với nhau hết đời.” Đường Ninh cũng nghiêm túc đáp lại anh: “Em thật sự không nghĩ người đứng đầu giới giải trí như Mặc tổng lại không phải người có cuộc sống thoải mái, vui vẻ, em vốn cho là… anh có thể “thê thiếp thành đàn”, anh chưa từng rụng động thật sao?”
“Lúc đàn bà hỏi câu này hình như đều không trả lời thành thật… chỉ cần... đáp lại một nụ hôn là được rồi.” nói xong Mặc Đình hôn cô, đúng như anh nói, thân mật ôm hôn sẽ làm cho người ta quên đi phiền não, hơn nữa vì có Mặc Đình ôm cho nên một đêm này Đường Ninh ngủ vô cùng ngọt ngào.
So với Đường Ninh hạnh phúc thì mấy ngày này Hàn Vũ Phàm không được tốt lắm, bởi vì Đường Ninh tung ra yêu cầu muốn Mặc Vũ Nhu rời khỏi giải trí Thiên Nghệ nhưng trong bụng Mặc Vũ Nhu lại đang mang con của anh ta, trong tay có đủ loại chứng cứ làm xấu mặt anh ta, cả hai bên không ai có thể đắc tội đối phương.
Mang theo tâm trạng thấp thỏm, Hàn Vũ Phàm lái xe về chung cư của mình, nhìn thấy Mặc Vũ Nhu đang ngồi trên sofa, trong lòng anh ta cũng không vui vẻ gì.
“Vũ Phàm…” Mặc Vũ Nhu gào khóc nhào vào lòng anh ta, ôm chặt lấy eo anh ta: “Em phải làm sao bây giờ? Có phải em không thể làm người mẫu nữa hay không?”
“Vũ Nhu… nếu không em tạm thời ra nước ngoài an thai đi? Chờ bảo bảo của chúng ta sinh ra em lại trở về? Đến lúc đó anh đảm bảo sẽ nâng em như trước, đưa em tới vị trí cao nhất?”
Mặc Vũ Nhu vừa nghe Hàn Vũ Phàm nói xong cả người cô ta cứng đờ, trong lòng hiểu ra anh ta có ý gì: “Anh bảo em ra nước ngoài? Sao anh có thể bảo em ra nước ngoài? Hàn Vũ Phàm, có phải anh định hy sinh em hay không? Em nói cho anh biết, em không ngu như Đường Ninh đâu, có ma quỷ mới tin anh nói, em tuyệt đối sẽ không đi, hơn nữa… Hàn Vũ Phàm, anh đừng quên trong bụng em còn có con của anh, em làm tình nhân nhiều năm cho anh, anh cứ thế muốn đá em đi sao?”
“Anh…. Không có ý này…”
“Hàn Vũ Phàm, anh nghĩ cho kĩ, rốt cuộc anh muốn sống cả đời với ai? Anh yêu Đường Ninh sao?”
“Anh đương nhiên là yêu em, chỉ có mình em.” Hàn Vũ Phàm đau lòng nói: “Nhưng ai bảo Đường Ninh ra điều kiện nếu em không rời khỏi Thiên Nghệ thì cô ta sẽ không kết hôn với anh.”
“Anh kết hôn với cô ta cũng không lấy được gì từ Đường gia.” Mặc Vũ Nhu nghiêm túc phân tích: “Đường gia đã mặc kệ Đường Ninh từ lâu, dù cô ta muốn về lại Đường gia thì nhận được cái gì? Vũ Phàm, chẳng lẽ anh muốn trứng gà vỡ cái gì cũng mất sao? Ở bên cạnh em ít nhất anh còn có em, có con… một nhà ba người chúng ta có thể tạo ra tương lại, nhưng anh trở thành chồng Đường Ninh thì sao? Anh cả đời bị người ta quản thúc, đây là điều anh muốn sao?”
“Vũ Phàm, anh nghĩ lại xem… anh muốn em hay là Đường Ninh, chỉ cần một câu nói của anh, em lập tức đến bệnh viện bỏ đứa bé này, em sẽ rời khỏi Thiên Nghệ, từ đây không hề xuất hiện trong mắt các người nữa.”
Bạn đang đọc bộ truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức, truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức , đọc truyện Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức full , Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức chương mới